Đại Kiếp Chủ

Chương 323: Long trời lở đất! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Dứt lời Phương Nguyên có ý cáo lui.

Lúc này tất cả mọi người đều chờ đợi xem lễ, đương nhiên hắn không thể ở đây mà nhiều lời với Cam Long Kiếm.

"Chỉ giáo thì không dám nhận, chỉ là có cơ hội thì cùng nhau so tài mà thôi!"

Cam Long Kiếm nở nụ cười nói: "Tuy rằng tu vi ta cao hơn ngươi, nhưng Phương Nguyên sư đệ Luyện Khí tầng bốn đã chém yêu trừ ma, thiên tư như này nào có thể xem nhẹ được chứ? Nói không chừng sau một trận bàn luận, không nhất định ta cũng đạt được thứ tốt!"

"Âm Sơn chân truyền sao lại có thể nói như vậy chứ?"

Phương Nguyên chợt thấy trong lòng có phần bất đắc dĩ, không hề trả lời chỉ chắp tay.

"Ha ha, các ngươi nói chuyện hợp ý, chuyện đó sau này lại nói tiếp, chớ bỏ lỡ giờ tốt!"

Dường như Vân trưởng lão cũng cảm thấy chân truyền Âm Sơn Tông này nói khá nhiều, ông ta khẽ cười vội vỗ vai Phương Nguyên đi thẳng về phía trước.

"Ha ha, thời gian cũng không sai biệt lắm, mau đi làm lễ bái sư thôi!"

Ngay lúc này mọi người xung quanh nội điện cũng đều mỉm cười, nhường ra một con đường phía trước.

Hiển nhiên Phương Nguyên đã muốn đi đến phía trước hương án, chân truyền Âm Sơn Tông phía sau nhìn bóng lưng Phương Nguyên, đột nhiên cười nói: "Phương Nguyên sư đệ chậm đã, ta còn một vấn đề, con người ta không thích tiên môn khô khan, thường thích du lãm thiên hạ, kết giao với anh hùng cùng thế hệ, trước đó không lâu khi ta đến thành Thái Nhạc du ngoạn đã từng nghe truyền thuyết ở nơi đó Phương Nguyên sư đệ một kiếm chém yêu ma, kể từ lúc đó cũng đã sinh lòng kết bạn với ngươi, chỉ là ta rất hiếu kỳ, ngươi chém giết yêu ma kia..."

"Chân truyền Âm Sơn Tông này lại không biết lễ phép thế?"

Lúc này bất kể là ai cũng khẽ nhíu mày, cảm thấy chân truyền Âm Sơn Tông hết lần này đến lần khác cứ nói mãi, có phần thất lễ.

Ngay cả Đoạn Phi Uyên nay cũng hiểu được có chút không ổn, vội vã thấp giọng khuyên: "Cam sư huynh, xem lễ trước chứ nhỉ!"

Mà Cam Long Kiếm nghe xong những lời này, trên mặt lại càng mỉm cười có phần kỳ quái, khẽ lắc đầu nói: "Xem lễ thì tất nhiên phải xem rồi, chỉ là trước khi xem lễ bản thân ta muốn hỏi một việc, chuyện Phương Nguyên sư đệ giết Yêu Vương thế tử lại muốn giấu giếm đến khi nào thế?"

"Cái gì?"

Sau khi Cam Long Kiếm thốt ra những lời này, tất cả mọi người ngẩn người ngay tại chỗ, nhất thời chẳng kịp phản ứng.

Đám người Đoạn Phi Uyên lại càng ngơ ngác triệt để, khí hiểu nhìn Cam Long Kiếm.

Mà trái lại Phương Nguyên lạnh sống lưng, tay nắm kiếm siết chặt thêm vài phần.

Trong sự nghi ngờ, Tần trưởng lão Thần Tiêu Phong bỗng nhiên chậm rãi quay qua nhìn Cam Long Kiếm chân truyền Âm Sơn Tông, vẻ mặt có phần tức giận từ tốn mở miệng nói: "Tiểu hữu Âm Sơn Tông, đây là buổi lễ long trọng của tông ta, ngươi lại ở đây nói hươu nói vượn gì thế?"

"Nói hươu nói vượn ư?"

Cam Long Kiếm từ tốn cười, thong dong tiến về phía trước, đón lấy vô số ánh mắt của mọi người trong đại điện, chậm rãi mở miệng nói: "Lần này ta ra ngoài du lãm, thứ nhất là để tăng kiến thức, thứ hai là cũng bởi vì chí giao hảo hữu của sư tôn, Yêu vương Nam Hoang nhờ ta điều trả nghe ngóng tung tích con trẻ rời nhà đi của người, ta nhận sự nhờ vả của Yêu Vương, xung quanh tra xét trong sáng ngoài tối, nửa năm qua đã đi khắp mười ba nước Vân Châu, rốt cuộc đã xác định được hành tung của thế tử, nếu như ta đoán không sai... Hẳn là đã chết trong tay của Phương Nguyên sư đệ có đúng không?"

"Yêu vương Nam Hoang?"

Thế nao mà khi nghe cái tên này từ trong miệng Cam Long Kiếm nói ra, chúng tiên môn trong đại điện nhất thời đều lặng ngắt như tờ.

Tiên môn tiểu bối Vân Châu từng nghe đến cái tên này e là không nhiều lắm, nhưng nhân vật ở thế hệ trước lại không lạ gì tên gọi này cả.

Nghìn năm trước, nhân lúc tiên minh đại loạn yêu ma xâm nhập Vân Châu có quy mô, tàn sát vô số dân chúng và tu sĩ tiên môn, thẳng đến giết máu chảy thành sông, đất chết nghìn dặm, vô số tiên môn chính đạo Vân Châu bị tiêu diệt, là đại tai kiếp lớn nhất Vân Châu mấy nghìn năm qua!

Mà trong sự xâm lấn nhiều vô kể, thống lĩnh chúng yêu đẩy mạnh kiếp nạn này chính là Yêu vương Nam Hoang.

Sau đó trận đại nạn này bị tiên minh can thiệp vào, cuối cùng yêu ma cũng rút về Vân Châu, ở phía tây Âm Sơn, nhưng vẫn tạo thành ảm ảnh cho Vân Châu không tài nào tan biến được. Có điều yêu vương Nam Hoang lại thật sự ngừng nghỉ không ít ở ẩn tại thành Cửu U Yêu, nghìn năm qua chưa từng bước vào Vân Châu một bước.

Dần dà tu sĩ Vân Châu đều đã quên mất hắn ta, ai có thể nhĩ đến ngay ở nơi này lại nghe được cái tên của tên ma đầu này cơ chứ?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)