Đại Kiếp Chủ

Chương 322: Long trời lở đất! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Khi Phương Nguyên thay xong bộ tiên bào mới tinh, dùng cây trâm gỗ đen buộc tóc lên, trong sự chen chúc đám tạp dịch chạy đến chính điện Thanh Dương Tông lúc trước, các trưởng lão và chân truyền các môn các phái đã chờ ở đấy từ lâu. Vân trưởng lão đợi trước đại điện, lấy thân phận trưởng lão chấp lễ dẫn Phương Nguyên tiến vào, thấy đám người trưởng lão của các đại tiên môn, hiển nhiên Phương Nguyên đều phải thi lễ từng người ân cần hỏi thăm.

Thế nhưng trong lúc vội vã cũng không tiếp đón được nhiều như thế, thỉnh thoảng có sơ suất thì ngay lúc này đương nhiên cũng chẳng có ai trách cứ hắn cả.

Mà vào thời khắc này, tông chủ Thanh Dương Tông dĩ nhiên đang ngồi trong đại điện, trước người xếp hương án.

Giờ phút này chỉ cần Phương Nguyên tiến qua, nhận lời dạy bảo của tông chủ, tiến hành lễ bái sư thì danh phận này đã được định đoạt rồi.

"Vị này chính là Phương Nguyên tỏa sáng trong thí luyện hồ Ma tức phải không? Quả nhiên tuấn tú lịch sự!"

Phương Nguyên vừa mới tiến vào đại điện, đi vào bên trong đã có một người đằng trước nghênh đón, không ngớt lời ngợi khen.

Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn thoáng qua đã thấy người này thoạt nhìn hai mươi lăm tuổi, tu vi toàn thân đã sâu không lường được, tất nhiên là cảnh giới Trúc Cơ trọn vẹn. Thấy nụ cười trên mặt, thần sắc khiêm tốn không cần người khác giới thiệu đã biết rõ ắt hẳn chính là chân truyền đến từ Âm Sơn Tông rồi, vừa rồi dọc trên đường đến đây, các vị chấp sự cũng đã nói qua với Phương Nguyên, đương nhiên hắn nên biết phải làm như thế nào, vội vã dừng bước lại đáp lễ.

Vị chân truyền Âm Sơn Tông nhìn Phương Nguyên từ trên xuống dưới, cười nói: "Ta rời khỏi tiên môn đi du ngoạn khắp nơi, cũng đã gặp không ít kỳ tài tiên môn, nhưng thiên kiêu bậc này giống Phương Nguyên sư đệ lại thật quá hiếm có, ta cũng có nghe qua chuyện thí luyện ở hồ Ma Tức đã rất khâm phục ngươi, vẫn muốn gặp ngươi một lần, nay rốt cuộc đã toại nguyện. Phương sư đệ ngươi tuổi còn trẻ đã lập được nhiều đại công tầm này thật quá kinh tài tuyệt thế, có thể thấy được lời đồn không sai, chỉ sợ sau khi đợi ngươi Trúc Cơ thì ta cũng không thể sánh bằng mất!"

Đám người trưởng lão và chân truyền tiên môn xung quanh nghe xong bỗng chốc vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.

Với thân phận chân truyền Âm Sơn Tông này lại khen Phương Nguyên như thế, thật sự đúng là khiến cho người ta có cảm giác bất ngờ.

Đứng nói nay Phương Nguyên đã sắp bái tông chủ Thanh Dương Tông làm sư phụ một bước lên mây danh chấn bốn phía, chính là không có chuyện bái sư này thì có một câu của vị chân truyền Âm Sơn Tông cũng đủ khiến cho Phương Nguyên danh truyền Việt quốc rồi, dù sao với thân phận chân truyền Âm Sơn Tông thật sự không phải tầm thường, sợ là chư vị chân truyền Việt quốc muốn kết giao cũng không thể kết giao được, được sự tán thưởng này còn hơn cả vạn lời của kẻ tầm thương!

"Cam sư huynh tán thương, tiểu đệ không dám nhận!"

Phương Nguyên cũng khẽ cười, đáp lại một câu với vẻ khách sáo, sau đó chuẩn bị đi thẳng về phía trước.

"Cam sư huynh mời đi bên này!"

Bên cạnh vị chân truyền Âm Sơn Tông, đại đệ tử Thần Tiêu Phong Đoạn Phi Uyên cũng vội nói, chuẩn bị dẫn Cam Long Kiếm trở về chỗ ngồi.

Tuy rằng lúc vị chân truyền Âm Sơn Tông này mới đến là do Tần trưởng lão Thần Tiêu Phong tiếp đón, vốn dĩ thân phận trưởng bối của Tần trưởng lão dù sao cũng không thể luôn luôn đi cùng hắn ta được, bởi thế nên sau tiệc rượu này vẫn là Đoạn Phi Uyên một mực phụ trách đi cùng vị chân truyền Âm Sơn Tông này, hiển nhiên Đoạn Phi Uyên cũng rất coi trọng chuyện này, buổi tiệc đã qua vẫn luôn đi bên cạnh Cam Long Kiếm, chăm sóc chu đáo, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn rất tận tâm.

"Ha ha, không vội!"

Vị chân truyền Âm Sơn Tông kia nhìn Phương Nguyên, cười nói: "Nếu ta nghe nói không sai thì Phương Nguyên sư đệ tu hành đến nay cũng chỉ mới ba năm lẻ bốn tháng mà thôi, trước đó còn có một năm làm tạp dịch, khiến trễ nải nhiều thời gian, trái lại có thể tu luyện đến cảnh giới Luyện Khí viên mãn, tốc độ như này thật đáng khen, chính ta được Âm Sơn Tông dốc sức bồi dưỡng gốc mầm Tiên cũng không hơn được như vậy!"

"Cam sư huynh hiểu lầm rồi, vị Phương Nguyên sư đệ này cũng có vận mệnh của bản thân, không phải cả thảy đều do tu hành được đâu!"

Đại đệ tử chân truyền Thần Tiêu Phong nghe vậy không kìm được chen lời, sau đó ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên nói: "Phương Nguyên sư đệ, lần này ngươi thăng chức rồi, hơn hết sau này ngươi là chân truyền nhất mạch, nhưng nhất định phải học hỏi một chút phong cách quý phái, làm việc không thể dứt khoát như thế được!"

Phương Nguyên nghe Đoạn Phi Uyên nói có hàm ý khác, không nhịn được ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn hắn ta.

Trước kia hắn cùng với vị đại đệ tử chân truyền Thần Tiêu Phong này cũng từng đánh qua vài trận nhưng cũng không quen biết, sau này tại thí luyện hồ Ma Tức càng là do sự việc của Nghiêm Cơ cùng với Lưu Mặc Chân, quan hệ với Thần Tiêu Phong không thể hòa thuận được.

Va lại lúc này đây sau khi Phương Nguyên quay về cũng từng nghe Tôn quản sự nói qua, chuyện của Lưu Mặc Chân đã chọc không ít tiên môn nổi trận lôi đình, cho là Phương Nguyên đã làm quá, không chỉ có gia tộc sau lưng Lưu Mặc Chân, chính là trên dưới Thần Tiêu Phong cũng không có hảo cảm với chính Phương Nguyên, dự theo lẽ thường mà nói thì đương nhiên những người này sẽ không thể nuốt trôi sự bực bội này được, không thể thiếu việc phải nghĩ mọi cách để báo thù Phương Nguyên.

Chẳng ra từ khi ra khỏi hồ Ma Tức hắn vẫn khí thế mạnh mẽ, những người này cũng không dám đến hắn kiếm chuyện mà thôi!

Nay trong lời nói của đại đệ tử chân truyền Thần Tiêu Phong dường như có hàm ý khác, hiển nhiên Phương Nguyên cũng hiểu được, mặc kệ hắn ta.

"Ha ha, việc tu vi có lẽ có thể có phần tạo hóa, một gốc linh dược, một viên bảo đan đều có thể khiến cho người ta tăng tu vi lên không ít, nhưng đêm qua ta cun với Đoạn sư đệ ngươi tâm sự nghe ngươi nói đến vị Phương Nguyên sư đệ này trong hồ Ma Tức chém Ma Ưng trấn áp nội loạn, đây đều là bản lĩnh, chính là tự thân khổ luyện mới đạt được, không phải một câu tạo hóa là có thể nói xong!"

Cam Long Kiếm nghe xong lại cười, trong lời nói hình như có ý bảo vệ Phương Nguyên.

Đoạn Phi Uyên nghe xong vẻ mặt có phần xấu hổ.

Đêm hôm qua hắn ta tiếp đãi Cam Long Kiếm tham dự tiên yến xong, đưa Cam Long Kiếm trở về mời hắn ta ở lại uống vài ché, việc này có thể diện đến chừng nào chứ, đương nhiên Đoạn Phi Uyên sẽ không cự tuyệt, vì thế hai người ngắm trăng uống rượu với nhau, Đoạn Phi Uyên không hề giấu điều gì, đều nói ra hết mấy câu hỏi của Cam Long Kiếm, tuy rằng những vấn đề đó cũng không phải là bí mật gì cả, thế nhưng nói trong nói ngoai lại không nói lời tán dương Phương Nguyên cho lắm.

"Tại sao hắn lại quen thuộc với thí luyện trong hồ Ma Tức như vậy?"

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)