Không phải do Phương Nguyên quá thiếu bình tĩnh mà là do Vân trưởng lão ra tay quá hào phóng!
Núi Vân Phù chính là một mảnh thánh địa Trúc Cơ của Việt Quốc, nơi đó có huyền mạch của đất trời, ẩn chứa ngũ hành chi khí, có thể giúp Luyện Khí tu sĩ thăng Trúc Cơ, bước vào cảnh giới mới, mà thánh địa này hiện do ngũ đại tiên môn nắm giữ, cứ mười năm một lần, bọn họ sẽ tổ chức đại hội Thăng Tiên, cho các đệ tử tham dự thí luyện ở hồ Ma Tức, sau đó bắt đầu chọn những cá nhân ưu tú xuất sắc trong đám đệ tử, cho tiến vào núi Vân Phù, bồi dưỡng ra cường giả Trúc Cơ.
Nhưng Phương Nguyên từng nghe Tôn quản sự nói rằng, địa khí ở núi Vân Phù, thực ra các nơi đều có chỗ khác nhau.
Bởi bên trong đó địa mạch đan xen ngang dọc, rắc rối phức tạp, dẫn đến địa khí các khu vực có nơi mỏng nơi dày.
Địa mạch có đủ ngũ hành là kim mộc thủy hỏa thổ, mà Trúc Cơ thì cũng có ngũ hành chi mạch.
Trong đó, chỉ lấy nhất hành chi lực, kết ra một mạch Trúc Cơ là ổn thỏa nhất.
Có điều, sau khi Trúc Cơ như vậy, tu sĩ chỉ có thể điều khiển một lực trong kim mộc thủy hỏa thổ, tiềm lực cũng là nhỏ nhất.
Có nhiều chỗ là nơi các địa mạch giao nhau, nơi đây sẽ xuất hiện hai hành, ví dụ như hai loại lực kim, địa, nếu Trúc Cơ ở đây, độ khó khi Trúc Cơ sẽ cao hơn một chút, nhưng sau này Trúc Cơ thành công rồi thì có thể điều khiển biến hóa của hai lực lượng là kim, địa, thực lực và tiềm lực đều tăng cao không ít. Ngoài ra, còn có nơi chứa tam hành địa mạch chi lực, thậm chí tứ hành địa mạch, ngũ hành địa mạch, ...
Nói tóm lại, địa khí càng dày, khả năng Trúc Cơ thành công càng cao.
Mà địa mạch càng nhiều thuộc tính, thì sau khi thành công Trúc Cơ, tiềm lực sẽ càng lớn...
Địa mạch Trúc Cơ, tuy gọi chung là ngũ hành Trúc Cơ nhưng phẩm chất đạo cơ lại phân trên dưới, khác biệt rất rõ.
Ở núi Vân Phù, thánh địa Trúc Cơ trong tay ngũ đại tiên môn, nơi địa mạch dày nhất, ngũ hành biến hóa nhiều nhất, chỉ có một địa phương, đó chính là nơi sâu nhất trong núi Vân Phù, ở nơi đó, các địa mạch đồng thời đổ vào, tạo thành vùng đất có tứ mạch biến hóa, bao gồm kim địa thủy hỏa.
Ngũ đại tiên môn là người bảo vệ mảnh bảo địa này, bọn họ bắt tay nhau cùng xây dựng một cung điện, đặt tên là Vân Phù Cung.
Cung điện này không thuộc về một môn phái nào, nó là vật sở hữu của đồng thời ngũ đại tiên môn.
Nhưng nơi bảo địa này, không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào trong đó!
Núi Vân Phù, về cơ bản mười năm mở ra một lần, bình thường không cho người tùy tiện bước vào.
Còn Vân Phù Cung, phải tầm hơn trăm năm mới có thể mở ra một lần.
Không phải do ngũ đại tiên môn tiếc gì mà địa khí nơi đây phải vài trăm năm mới tích góp được đến một mức độ nhất định, đưa khả năng Trúc Cơ thành công lên cao nhất, hơn nữa, mỗi lần mở cửa, địa mạch đều sẽ bị xói mòn, sau đó phải chờ thật lâu mới bồi đắp trở lại, vì thế, Vân Phù Cung này, các đệ tử thông thường của tiên môn, thậm chí cả các đệ tử chân truyền, dù mơ tưởng cũng không dám mơ, bởi vì chẳng đến lượt họ vào đó đâu...
Dưới tình huống bình thường thì đây chính là nơi ngũ đại tiên môn bồi dưỡng tông chủ đời tiếp theo!
Ngay cả Thanh Dương Tông, nếu mở cửa Vân Phù Cung một lần, vậy ít nhất năm trăm năm tới, bọn họ sẽ không có tư cách mở cửa lần thứ hai.
Điều này cũng có nghĩa là, nếu Thanh Dương Tông mở cửa Vân Phù Cung cho Phương Nguyên, đưa hắn vào tiếp thu địa mạch để Trúc Cơ, vậy thì trong vòng năm trăm năm tới, Thanh Dương Tông sẽ không còn tư cách mở cửa cung này, trong vòng năm trăm năm này, không cách nào bồi dưỡng truyền nhân của bên mạch tông chủ.
Hoặc có thể nói là, theo một góc độ nào đó thì đây coi như đang bồi dưỡng Phương Nguyên làm tông chủ tương lai?
Quyết định này của Vân trưởng lão thật sự quá kinh người, khiến cho Phương Nguyên ngây cả người ra, hồi lâu sau mới phản ứng lại.
Trong lòng hắn có một câu muốn nói, nhưng lời lên đến môi lại vẫn cố nuốt xuống.
Bởi hiện tại hắn cũng đang có một việc chưa thể xác định rõ, muốn quan sát một chút mới có thể đưa ra quyết định!
“Như ngươi bây giờ đã có tư cách để các tiên môn làm thế này, cứ yên tâm đi.
Vân trưởng lão quyết định nhanh chóng đi làm, trước khi đi còn vỗ vỗ vai ơn: “Ta sẽ thuyết phục tông chủ.
Tiễn Vân trưởng lão đi, Phương Nguyên cũng thở dài một hơi.
Hắn thật sự không nghĩ tới, tiên môn lại coi trọng mình đến như vậy, bởi có một sự việc, chính hắn hiểu được, nhưng đám người Vân trưởng lão lại chưa chắc nắm rõ, hắn biết rõ trạng huống thực sự của tu vi hiện tại của mình, mà Vân trưởng lão cùng các vị trưởng lão khác trong tiên môn lại không rõ ràng lắm. Ngay tại tình huống không rõ ràng như vậy, hành động của tiên môn như một lần đánh cược, cược rằng mình có thể đạt được mục tiêu dự trù của bọn họ...
Lòng tín nhiệm này, thực sự quá nặng nề...
“Còn dư vài ngày, cũng phải tranh thủ củng cố tu vi cho tốt mới được...
Phương Nguyên thầm nhủ trong lòng, thở ra một hơi thật dài.
Vân trưởng lão gửi gắm hi vọng lớn như thế lên người mình, đương nhiên mình không thể làm ông ấy thất vọng được.
Có điều, nay tu vi của hắn đã đạt tới cấp đỉnh, hiện cũng không có bất cứ khả năng củng cố được điều gì, bởi vậy, thứ hắn có thể làm vào lúc này chỉ là đọc mấy cuốn đan kinh trong lúc rảnh rỗi, nghiên cứu luyện tập một vài pháp thuật, tu tập kiếm đạo mà thôi...
Những điều này vốn đã thành thói quen hàng ngày của hắn, cũng không có gì khác biệt.
Cho nên lần đầu tiên, Phương Nguyên có được một khoảng thời gian nhàn nhã hiếm thấy ở tiên môn.