Đại Kiếp Chủ

Chương 301: Trời mở ra rồi (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Đó chính là luồng pháp lực của Lạc Phi Linh!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Phương Nguyên đón nhận toàn bộ số pháp lực đó, khí tức cũng tăng thêm một bậc.

Khí huyền hoàng trên người hắn lúc trước chỉ mới bắt đầu chuyển sang màu xanh, còn chưa hoàn toàn thuần khiết, lúc này đã thuần khiết đến đỉnh điểm, dần hiện lên màu xanh da trời. Sau khi dung hòa các loại màu sắc, khí của Phương Nguyên một lần nữa trở về màu xanh da trời thuần khiết, giống như bầu trời cao chứa đựng vô số màu sắc, nhưng khi liếc mắt trông lên, lại chỉ khiến người ta cảm thấy nó xanh đến trong vắt.

"Đến lúc rồi..."

Nhận xong toàn bộ pháp lực của các đệ tử tiên môn, Phương Nguyên cũng thở phào nhẹ nhõm, khẽ nở nụ cười.

Thực ra vừa rồi hắn không cần phải mượn pháp lực của đệ tử ngũ đại tiên môn, chỉ là nếu hắn muốn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết được tu luyện đến cảnh giới cao nhất thì sau này phải nghĩ cách để nhận được dấu ấn pháp lực của ngũ đại tiên môn, song sẽ không bao giờ có được cơ hội tốt như lúc này. Vì vậy hắn lập tức đề nghị mượn pháp lực của họ, mà đệ tử ngũ đại tiên môn cũng không hề keo kiệt mà cho hắn ngay. Điều này khiến khí huyền hoàng trên người hắn đã thực sự đạt tới cực hạn!

Tu vi của hắn cũng đã đạt tới Luyện Khí tầng chín đỉnh cấp, cách Trúc Cơ chỉ nửa bước nữa mà thôi. Dường như chỉ cần hắn đồng ý thì có thể vượt qua bất cứ lúc nào!

"Đến giờ phút này vẫn còn muốn mượn sức của mấy con kiến hôi, ngươi không cảm thấy quá muộn rồi à..."

Tiểu Viên sư huynh càng thêm điên cuồng, bật cười sằng sặc: "... Xem ra ngươi đúng là vẫn không bằng ta!"

"Ôi..."

Phương Nguyên chỉ thở dài, không nói thêm gì, trực tiếp cất bước đi lên không trung.

Khắp bầu trời rải đầy cánh hoa sen hồng, nhưng chúng không hề tạo ra uy hiếp gì đối với hắn. Hắn chỉ vung hai tay áo, tất cả số cánh hoa sen hồng kia đều đứng im bất động như rơi xuống vũng bùn. Sau đó hắn xông lên, né tránh cánh hoa sen hồn, đi đến trước mặt Tiểu Viên sư huynh, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt dửng dưng. Nếu hỏi trên mặt hắn có biểu cảm gì, thì đó chính là đồng cảm!

"Tại sao lại thế..."

"Tại sao lại thế... Phương Nguyên, sao ngươi lại..."

Tiểu Viên sư huynh vô cùng hoảng hốt, liều mạng gào lên, sau đó vung nắm đấm đánh tới.

Trên đỉnh đầu y, ma vân lúc tụ lúc tan, dường như có một ý chí nào đó đang gầm thét, kêu la...

Nhưng Phương Nguyên không để ý nhiều đến vậy, chỉ phất tay đánh một chưởng về phía Tiểu Viên sư huynh, sau đó tay phải nhanh như điện giữ chặt lấy yết hầu y, hệt như người lớn bắt nạt trẻ con vậy. Phương Nguyên dốc toàn lực, ném mạnh Tiểu Viên sư huynh đang ở giữa không trung xuống thẳng mặt đất...

Rầm!

Tiểu Viên sư huynh trực tiếp rơi thẳng xuống dưới, tạo ra một cái hố to trên nền đất!

Trời đất đột nhiên rung chuyển, tượng bùn đang trấn áp hồ Ma Tức cũng chao đảo theo.

Hắc ám ma tức đang ngưng tụ lại một cách đáng sợ cũng chấn động không ngừng.

"Không thể nào..."

Khí cơ trên người Viên Nhai bắt đầu tiêu tan, nhưng y vẫn khàn giọng rống lên: "Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết không thể nào mạnh như vậy được..."

"Đến giờ ngươi vẫn còn không rõ sao?"

Phương Nguyên từ trên cao nhìn xuống Tiểu Viên sư huynh: "Không phải là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết có thể mạnh hơn Liên Hoa Thần Điển, mà là ta mạnh hơn ngươi. Giống như việc ta vẫn luôn chèn ép ngươi, không phải vì ta muốn gây khó dễ cho ngươi, mà là ngươi không nên so bì với ta..."

Mặt mũi Tiểu Viên sư huynh đỏ gay, dường như y có vô số điều muốn nói, chỉ là không nói nên lời.

Ánh mắt Phương Nguyên vẫn nhìn thẳng vào y, hắn nói thêm một câu: "Nghe những lời ngươi vừa nói, ta lại có chút đồng cảm với ngươi!"

Tiểu Viên sư huynh bỗng trợn tròn mắt nhìn Phương Nguyên, vừa sửng sốt vừa khó hiểu.

Phương Nguyên dường như biết trong lòng y đang nghĩ gì, bình tĩnh nói tiếp: "Cho nên ta phải giúp ngươi giải thoát!"

Sau đó hắn đáp xuống, đổ toàn bộ pháp lực vào bàn tay, trực tiếp bóp nát cổ của Tiểu Viên sư huynh.

"Kiếp sau, ngươi đừng sinh ra cùng thời đại với ta. Chúc ngươi may mắn!"

...

"Tách!"

"Tách!"

Sau khi cổ Tiểu Viên sư huynh bị bóp nát, tượng bùn độ kiếp cách đó không xa bỗng nhiên nứt ra mấy vết rạn!

Chỉ là mấy vết rạn hết sức bình thường, nhưng lại tạo ra sự biến hóa kinh thiên động địa!

Hồ Ma Tức vốn bị ma vân bao phủ, đột nhiên nổi lên cuồng phong, mắt thường có thể thấy được hắc ám ma tức đang cuộn trào đổ ra ngoài. Ma vân vô tận cũng bay thẳng lên chín tầng trời. Ma vật bên ngoài thung lũng bỗng rít gào rống giận, mặc kệ những người bên cạnh, cúi gằm đầu xông đi tứ phía, chẳng biết đến nơi nào...

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Có đệ tử tiên môn hoảng hốt kêu lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️