Đại Kiếp Chủ

Chương 300: Trời mở ra rồi (2)

Chương Trước Chương Tiếp

"... Giờ mới là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết thật sự!"

Nói xong, hắn khẽ chập hai tay lại, khí màu xanh di chuyển quanh người, sau đó vọt thẳng lên trời!

Xoẹt xoẹt!

Kiếm quang rợp trời đang đồng loạt tấn công về phía hắn, đều bị khí màu xanh bao phủ quanh người hắn cản lại. Hai người trên hư không tạo ra từng luồng ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi lẫn nhau, làm sáng cả một vùng trời đêm. Thân hình hai người giằng co giữa không trung, thậm chí còn lờ mờ cảm nhận được phía Phương Nguyên đang ngày càng chiếm ưu thế. Bởi vì hắn từ dưới bay lên, và vẫn không ngừng lên cao hơn, tiếp cận từng tấc về phía Tiểu Viên sư huynh!

"Không... không thể nào!"

Tiểu Viên sư huynh rõ ràng rất khó hiểu, không biết đã xảy ra chuyện gì!

Nhưng y lại nhanh chóng rống to, pháp lực bừng bừng tăng lên, mạnh mẽ trấn áp xuống dưới!

Việc này khiến thế tiến công của Phương Nguyên dần chậm lại, cuối cùng dừng hẳn...

"Ha ha, ha ha ha, ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi..."

Tiểu Viên sư huynh dường như thở phào nhẹ nhõm, y phá lên cười, sau đó dốc sức cho kiếm quang đâm thẳng xuống dưới.

"Phương Nguyên, ngươi phải chết trong tay ta, bởi vì ngươi nợ ta..."

"Viên Nhai ta từ nhỏ đã tu luyện, chịu mọi khổ cực đau đớn, hơn mười năm qua chưa từng hưởng thụ nửa phần vui vẻ chốn nhân gian. Từ khi còn là trẻ con ba tuổi đã làm bạn với thư hương điển tịch, gần như dồn bản thân đến đường cùng. Rốt cuộc có một ngày chiếm được hạng nhất tiên bảng trong kỳ khảo hạch tiên môn, trưởng lão Bách Hoa Cốc tự mình đến tìm ta, thu nhận ta vào tiên môn. Vừa vào tiên môn, ta đã trở thành chân truyền, chẳng biết đã khiến cho bao nhiêu người hâm mộ. Mà tất cả những điều đó đều là thứ mà ta nên nhận được!"

"Vậy mà đúng lúc ta đang hưởng thụ tất cả những thứ thuộc về mình, thì ngươi lại xuất hiện hệt như xương cá."

"Rõ ràng ta mới là người đứng hạng nhất tiên bảng, ta dùng học thức của mình để đứng đầu tiên bảng, thế mà ngươi lại âm thầm đồn đại, nói vị trí hạng nhất của ta là giả, vì ngươi từ bỏ vị trí đó nên mới đến phiên ta... Dù ngươi từ bỏ vị trí hạng nhất, thì đó cũng là quyết định của tiên môn, chứ không quan liên gì đến ta. Vì sao nhiều người đều vô thức cho rằng vị trí hạng nhất của ta có được là do may mắn?"

"Chẳng phải mọi chuyện rất không công bằng sao?"

Lúc này Tiểu Viên sư huynh đã nói không nên lời nữa, y chỉ kích hoạt thần niệm, truyền suy nghĩ của mình cho Phương Nguyên.

Thần niệm càng dao động, thì nỗi tức giận trong lòng y càng lớn.

Ngay cả Phương Nguyên cũng mơ hồ bị y áp chế...

"Phương Nguyên, dựa vào cái gì chứ?"

"Ta vào Bách Hoa Cốc vẫn luôn chăm chỉ tu hành, thậm chí liều mạng tu luyện Liên Hoa Thần Điển khó nhất trong Bách Hoa Cốc. Nhưng đúng vào lúc ta định tìm cơ hội để phô bày thực lực của mình, thì ngươi lại xuất hiện. Ngươi tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, giơ kiếm chém yêu ở thành Thái Nhạc, chứng tỏ thực lực của bản thân. Tin tức đó lan đến Bách Hoa Cốc, ngươi lại cướp danh tiếng của ta..."

"Ta thể hiện thực lực và năng lực ứng biến trong tiên môn, nhận được sự tín nhiệm của các trưởng bối, họ để ta dẫn riêng một đội tiến vào hồ Ma Tức tiến hành thí luyện. Vậy mà ngươi cũng xuất hiện, cũng dẫn riêng một đội, còn trở thành đại đệ tử chân truyền, vẫn đè lên đầu ta..."

"Mẹ kiếp, ngươi là ai chứ? Vì sao cứ phải gây khó dễ cho ta?"

Nói đến cuối, Tiểu Viên sư huynh rống lên một tiếng giận dữ, kiếm quang điên cuồng đổ ầm ầm xuống.

"Nếu không nghe những gì ngươi nói, ta cũng không biết thì ra đứng hạng nhất còn mệt mỏi hơn kẻ thi rớt như ta..."

Cảm nhận được rất nhiều thần niệm, cùng với nỗi giận dữ không cam lòng trong thâm tâm Tiểu Viên sư huynh, Phương Nguyên cũng phải khẽ than một tiếng.

Hắn thật sự dở khóc dở cười, quả nhiên là việc mà hắn không thể dự đoán được.

Nói đến dây, hắn truyền một thần niệm xuống dưới.

"Các sư huynh đệ của ngũ đại tiên môn, ta cần sự trợ giúp của các ngươi..."

"Hãy cho ta mượn pháp lực của các ngươi..."

Lúc này, đệ tử của ngũ đại tiên môn ở dưới thung lũng đều trở thành khán giả, ngơ ngác nhìn hai người chiến đấu ác liệt trên bầu trời, không biết phải giúp thế nào, cũng không biết nên trốn vào đâu. Người nào người nấy đều giống hệt tượng gỗ, chỉ biết ngây ra ngẩng đầu nhìn lên trời. Đến khi Phương Nguyên kêu gọi, họ mới phản ứng lại, quay sang nhìn nhau, không rõ nguyên do...

"Cho hắn..."

Các đệ tử chân truyền của ngũ đại tiên môn phản ứng nhanh nhất, Mạnh Hoàn Chân của Thanh Dương Tông là người đầu tiên khẽ quát lên, sau đó đánh ra một luồng pháp lực!

Pháp lực vô hình nhưng có thực chất, vừa có thể đả thương cũng vừa có thể truyền cho người khác ở khoảng cách xa...

Luồng pháp lực do Mạnh Hoàn Chân đánh ra xa hóa thành một luồng ánh sáng lao thẳng về phía lưng của Phương Nguyên, sau đó loáng cái đã chui vào cơ thể, tạo thành một phần pháp lực của bản thân hắn. Có thể thấy được khí thế trên người hắn tăng lên rõ ràng!

"Mau mau, mau giúp Phương Nguyên sư huynh một tay!"

Các đệ tử tiên môn khác đến lúc này mới nhận thấy, vội vàng đánh pháp lực của mình ra!

Nhất thời dưới đất phóng lên hàng trăm luồng ánh sáng, tất cả đều vọt thẳng về phía Phương Nguyên!

Bách Hoa Cốc, Huyền Kiếm Tông, Thú Linh Tông, Thượng Thanh Sơn, Thanh Dương Tông...

Tất cả pháp lực do mấy trăm đệ tử đánh ra đều tràn vào trong cơ thể Phương Nguyên, dung hòa với Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết!

Trong đó, thậm chí còn có một luồng pháp lực lấp lánh ánh tím, nhìn thoáng qua thì không thấy được, nhưng nếu cảm nhận tỉ mỉ có thể phát hiện ra luồng pháp lực này ngưng đọng dẻo dai, mạnh mẽ kiên cường, vượt xa khỏi các đệ tử tiên môn khác, thậm chí vượt qua cả Phương Nguyên!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️