“Kiếm là vũ khí của quân tử, kiếm đạo chính là vương đạo!
Tiểu Lạt Tiêu không chỉ giỏi về Hỏa Mãng Tiên mà cũng hiểu rất rõ về kiếm đạo, nàng phổ biến cho Phương Nguyên nguyên tắc trong đó:
“Trên thế gian này, trong vô số loại vũ khí thì kiếm là loại phổ biến nhất nhưng cũng là một loại tu luyện khó khăn nhất. Khắp nơi trên thế gian này đều có thể nhìn thấy người cầm kiếm, trong giới tu hành cũng có vô số pháp bảo về kiếm đạo nhưng người dùng kiếm điêu luyện thì không nhiều.
Nếu tên đầu gỗ như ngươi muốn học kiếm, vậy bản cô nương sẽ chỉ cho ngươi một chút về tu hành kiếm đạo, còn bản thân ngươi có thể đặt chân vào giới kiếm đạo hay không, thì phải dựa vào khả năng thiên phú của ngươi!
“Những lời ngươi nói Chu tiên sinh cũng đã nói cho ta, ngay từ nhỏ ta đã quyết định hoặc là không học, còn nếu đã học thì nhất định phải học kiếm!
Phương Nguyên kiên quyết trả lời, nhảy thẳng từ trên giường xuống, cung kính đứng trước mặt Tiểu Lạt Tiêu.
Tiểu Lạt Tiêu nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của hắn, nghĩ tới vừa rồi hắn thế mà dám quay mặt vào vách tường không thèm để ý tới mình, trong lòng vừa tức vừa buồn cười. Bỗng nhiên muốn trêu đùa hắn một chút, nàng bèn ho khan một tiếng, nói:
“Nếu ngươi đã có chí, ta cũng không thể không giúp đỡ cho ngươi.
Thế này đi, có một quyển kiếm phổ ta đã trân quý rất nhiều năm, bên trong chứa đựng vô số chiêu kiếm thần kỳ, để ta tặng cho ngươi nha!
Nói xong, nàng phóng ra ngoài cửa sổ, bay vút lên trời cao hướng về phía Linh Dược Điện với tốc độ cực kì nhanh, chỉ với thời gian uống chưa hết một chén trà, nàng đã bay trở về, nặng nề hít thở mấy cái, hai tay nàng cầm một bản kiếm phổ đã ố vàng trịnh trọng đưa cho Phương Nguyên.
Da đầu Phương Nguyên tê dại một hồi, đưa hai tay nhận lấy liền thấy trên kiếm phổ in chín chữ lớn:
Lôi Đình Phích Lịch Bá Tuyệt Cửu Thiên Kiếm!
“Cái này...
Phương Nguyên nhất thời liền ngây người, nhìn một hồi lâu, bỗng nhiên nói:
“Cái quyển này sao giống quyển ngươi kê dưới chân bàn vậy...
“Nói xằng bậy!
Tiểu Lạt Tiêu ánh mắt tức giận, bực bội quát lên:
“Quyển ta kê dưới chân bàn không phải quyển này!
“Vâng, đúng...
Phương Nguyên chỉ còn cách liên tục gật đầu, sợ chọc giận nàng, hơi kích động lật quyển kiếm phổ ra...
Sau đó lại một lần nữa hắn ngây ngẩn cả người, ngây ngốc xem nội dung bên trong kiếm phổ.
“Thanh Phong Phất Liễu...
“Mãnh Hổ Hạ Sơn...
“Minh Nguyệt Cao Huyền...
“Quả Phụ Leo Tường?
Khỏi cần phải nói, chỉ cần xem mấy chiêu trong Lôi Đình Phích Lịch Bá Tuyệt Cửu Thiên Kiếm, Phương Nguyên đã bó tay rồi, chiêu đầu tiên còn có chút ý cảnh, kiếm đi khéo léo nhẹ nhàng, chiêu tiếp theo thì thô tục quá chừng, hèn hẹ bỉ ổi, nguyên một quyển như một món thập cẩm vậy...
Hắn thật sự không nhịn được, ánh mắt có chút nghi ngờ nhìn sang Tiểu Lạt Tiêu.
“Tên tiểu tử này thật không dễ lừa...
Tiểu Lạt Tiêu thầm mắng tên tiểu tử này thông minh nhưng trên mặt lại tỏ vẻ vô cùng tức giận, nàng hừ mấy tiếng liên tục, đưa tay túm lấy kiếm phổ, lật đi lật lại, để Phương Nguyên đứng đó nhìn nàng đang tìm tòi gì đó. Bỗng nhiên có một pháp lực gì đó thật đáng sợ bắn ra, một cành liễu bên ngoài cửa sổ bay vào trong tay nàng. Cầm một cành liễu mềm mại trong tay, nàng rũ một cái, tập trung pháp lực, cành liễu lập tức trở nên thẳng tắp như một thanh kiếm.
“Chiêu này được gọi là Thanh Phong Phất Liễu...
Nàng trừng mắt nhìn Phương Nguyên một cái, đột nhiên nàng quỳ gối xuống, cánh tay thả lỏng, thân hình như một đám mây hồng bay ra ngoài cửa sổ, cầm cành liễu trong tay điểm vào trên cây một cái, lập tức vô số lá cây rơi xuống dồn dập vô cùng đẹp mắt. Cho tới khi Phương Nguyên nhìn thấy một mảnh lá liễu mới lấy làm kinh hãi, lá liễu trên cây nhiều vô cùng thế mà tất cả đều bị chặt thành hai nửa, cực kì chuẩn xác như là dùng thước đo...
“Chiêu này được gọi là Mãnh Hổ Hạ Sơn...
Tiểu Lạt Tiêu từ trên cây liễu bay xuống, thấp giọng quát, chém xuống đất một cái, một phiến đá trên mặt đất bỗng nhiên mất đi một phần.
“Minh Nguyệt Cao Huyền...
Sau đó, nàng lại hét lớn một tiếng, bỗng nhiên thân hình nhẹ nhàng như tiên, bay vụt một phát lên trên mây, cành liễu trong tay lúc này giống như thực sự biến thành một thanh kiếm, hơn nữa có thể tỏa ra một vẻ uy nghiêm đáng sợ, đâm thẳng lên không trung, văng vẳng tiếng long ngâm mãi không dứt!
Phương Nguyên nhìn tới nỗi ngây người:
“Kiếm pháp này uy lực mạnh như vậy?
Nhưng lúc này, hắn lại kinh ngạc phát hiện, Tiểu Lạt Tiêu đã mất tích.
“Còn một chiêu nữa chính là Quả...
à không Mỹ Nữ Leo Tường!