Đại Kiếp Chủ

Chương 285: Quả nhiên là như vậy (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Thí luyện kết thúc rồi, chúng ta sắp rời khỏi đây, ngươi lại định hủy diệt lối ra duy nhất...

“Ha ha, hắn có thể hủy diệt bốn Vân Đài, vì sao ta không thể hủy diệt một cái?

Đối mặt với nhiều đệ tử tiên môn đến ngăn cản như vậy, vị Tiểu Viên sư huynh kia lại điên cuồng cười phá lên:

“Chỉ dựa vào đám ngu xuẩn các ngươi mà muốn rời khỏi nơi này ư?

“Lẽ nào các ngươi vẫn chưa phát hiện ra, các ngươi căn bản không có khả năng rời khỏi đây nữa rồi?

“Trận thí luyện này, vốn dĩ chính là một cái bẫy, tất cả mọi người chúng ta, đều nhất định phải bị hiến tế cho hắc ám ma tức trong hồ Ma Tức này, chúng ta đều là tế phẩm, chỉ có một người có thể sống sót ra ngoài, người đó chính là ta...

“.... Chính là kẻ đã trổ hết tài năng, đạt được tạo hóa cực lớn giữa đám các ngươi – Viên Chân này.

Trong lúc rống lên những lời này, y vung tay áo, Hồng Liên Kiếm Trận cũng bay lượn theo, liên tục tấn công bốn phương chiến trường.

Tất cả những đệ tử tiên môn vọt tới đều bị Hồng Liên kiếm quang quét trung, thậm chí có chừng mười mấy người, trong một khắc đã bị kiếm quang của y xẻ nát thành những mảnh nhỏ, những thân thể không còn trọn vẹn rào rào đổ xuống, như cơn mưa thịt giữa không trung...

Một màn máu tanh này khiến cho những đệ tử tiên môn đang có ý định xông tới ngăn cản đã thoáng ngây người ra, không dám tiến đến.

“Y... Y điên thật rồi sao?

Lúc này, những đệ tử tiên môn khác đã đỡ Tiêu sư tỷ đứng lên, tu vi của nàng thâm hậu như vậy, thế mà còn bị một cái phất tay của gã Tiểu Viên sư huynh kia làm cho bị thương, trầy xước cả người, xương cũng đã gãy mấy nơi, bấy giờ chứng kiến cảnh Tiểu Viên sư huynh điên cuồng vọt tới Bát Hoang Vân Đài, sắc mặt nàng cũng cực kì nhợt nhạt, lòng đã cuống lên, lập tức lại nôn ra một búng máu...

“Điều then chốt nhất chính là... Lời y vừa nói là có ý gì?

Chân truyền Thượng Thanh Sơn là Mai Đại Chí đang đứng cạnh nàng kinh ngạc lên tiếng, rồi như chợt nghĩ tới điều gì, sắc mặt y cũng tái nhợt đi.

“Các ngươi có phát hiện ra không, đại trận truyền tống... vẫn không có động tĩnh gì?

Ai đó chợt lên tiếng hỏi, những người khác đều đột nhiên nghĩ tới một vấn đề đáng sợ, ngơ ngác nhìn về phía trước.

Hiện đã qua thời điểm kết thúc thí luyện rồi, những trưởng lão chờ bên ngoài cũng nên thôi động đại trận truyền tống, đưa bọn họ ra ngoài mới phải, đây cũng chính là nguyên nhân bọn họ vội vã muốn tìm đám người Tiểu Viên sư huynh, nhưng vì bị Tiểu Viên sư huynh tấn công làm phân thần, đến tận lúc này bọn họ mới phát hiện, nay đã sớm đến thời điểm kết thúc thí luyện rồi mà Bát Hoang Vân Đài lại vẫn không hề có chút động tĩnh, vẫn trầm lặng như chết!

“Trời ơi, lẽ nào chúng ta không thể ra khỏi đây nữa ư?

“Bát Hoang Vân Đài của Thanh Dương Tông cũng bị hỏng rồi?

“Không thể nào, không có khả năng, bên ngoài nhiều trưởng lão như vậy, sao bọn họ có thể bỏ mặc chúng ta không để ý tới chứ?

Ngay sau đó, người nọ nối tiếp người kia, các đệ tử tiên môn đều đã phát hiện ra vấn đề này, tất cả đều liều mạng kêu lớn.

“Ha ha ha ha, đến giờ này các ngươi mới phát hiện ra ư?

Cảm nhận được nỗi khủng hoảng vô biên từ xung quanh truyền tới, Tiểu Viên sư huynh đột nhiên dừng tay, đôi mắt xám ngoét đục ngàu chợt lộ một tia hưng phấn: “Các ngươi vốn dĩ nên phải chết, các ngươi không biết mình là tế phẩm hay sao?

“Cái chết của các ngươi, có thể đổi lại sự trì hoãn của đại kiếp nạn, lần thí luyện này chính là một đợt hiến tế mà thôi!

“Mà buồn cười làm sao, trước đó các ngươi còn tưởng rằng chỉ có mỗi Thanh Dương Tông gặp xui?

“Đừng mơ mộng nữa, tất cả Bát Hoang Vân Đài vốn đã bị phá hỏng hết rồi, các ngươi bị bỏ lại đây, vốn chỉ có một con đường chết!

Y vừa cười lớn vừa thúc đẩy khí cơ lần thứ hai bừng lên.

Trong mơ hồ, mọi người đều phát hiện, trên đỉnh đầu y có một luồng khí cơ màu đen lượn lờ về phía cội nguồn của hắc ám ma tức, không biết nó nối dài tới tận nơi nào, đây là một luồng tử khí cơ, khiến cho hung uy của Viên Chân lúc này trở nên thực đáng sợ.

Vừa thôi động Liên Hoa Kiếm Trận khắp bầu trời, y vừa cười lớn:

“Trong đám người, kẻ duy nhất sống sót được chính là ta, bởi vì ta được thiên mệnh lựa chọn, bởi ta có phúc trạch thâm hậu, bởi ta có đại khí vận trên người, vốn ta có thể chỉ cần núp trong bóng tối lẳng lặng chờ xem các ngươi từng kẻ từng kẻ chết đi, nhưng mà...

Ánh mắt y đột nhiên bốc lên ngọn lửa hận ý, hung ác nhìn về phía Bát Hoang Vân Đài: “... Ta không muốn làm như vậy!

“Bởi vì ta muốn tự tay giết chết Phương Nguyên.

“Ta muốn đi gặp người kia, chứng minh ta mới là truyền nhân tốt nhất của hắn, sự lựa chọn của hắn hoàn toàn không sai...

Trong tiếng rống to, Hồng Liên kiếm quang khắp bầu trời lần thứ hai tập kích về phía Bát Hoang Vân Đài, đồng loạt chém xuống, tình cảnh khủng bố khó lòng diễn tả nổi.

Bát Hoang Vân Đài vốn có thể chống đỡ giữa biển ma vật vô biên ấy, lúc này thình lình rơi vào tình cảnh thật bấp bênh.

“Mau... Mau ngăn y lại!

“Các đệ tử tiên môn nghe lệnh, bố trí đại trận, nghênh chiến ma vật!

Đến lúc này, các đệ tử tiên môn đều rốt cuộc không nhịn nổi nữa, liều mạng vọt tới.

Có các vị chân truyền chỉ huy, lệnh các đệ tử bày bố đại trận, coi Tiểu Viên sư huynh kia như ma vật mà tấn công, mặc dù những lời này của Tiểu Viên sư huynh khiến bọn họ lạnh cả tim nhưng bất kể thế nào, bọn họ cũng không thể trơ mắt nhìn y đánh nát Bát Hoang Vân Đài!

“Các ngươi thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ nhỉ...

Tiểu Viên sư huynh lạnh lùng nhìn từng đại trận bố trí trước mắt mình, nhìn đám đệ tử tiên môn kia vừa sợ vừa hoảng, nhìn mình như đối mặt với đại địch, trên mặt y bất chợt lộ một ý cười lạnh, sắc mặt lại có vẻ biếng nhác, y nở một nụ cười rồi nói: “Trước đây không lâu, chẳng phải các ngươi đều ấp ủ suy nghĩ muốn giết hắn đó sao? Hôm nay ta tới đây là để giết hắn, các ngươi lại muốn ngăn cản ta?

“Ha ha, lẽ nào các ngươi không biết rằng...

“... Thực ra hiện tại ta cũng cần một uông máu tươi để ma luyện đạo tâm, thuận tiện hoàn toàn tiếp nhận tiên đạo vô biên này?

Y vừa nói vừa chậm rãi nhắm mắt lại, đột nhiên Hồng Liên rơi xuống như mưa, tựa như huyết quang ào ào đổ xuống.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Vô số tiên môn đệ tử hợp thành đại trận phải trực diện đón nhận Hồng Liên kiếm quang khắp bầu trời, lòng âm thầm kêu khổ không ngớt.

Vị này rõ ràng là một nhân tài mới tu hành ở Bách Hoa Cốc chưa đến ba năm, vậy mà nay thoạt nhìn còn đáng sợ hơn cả Trúc Cơ tu sĩ...

Nhưng, vấn đề ở chỗ, chuyện này rốt cuộc là thế nào mới được...

Xung quanh Bát Hoang Vân Đài, một trận giết chóc lại nổi lên!

Trong hắc ám ma tức phía xa xa, Lữ Tâm Dao đang đờ đẫn nhìn đám đệ tử tiên môn thất kinh hoảng loạn, khóe miệng bỗng hơi cong lên.

Thoạt nhìn, như là một nét cười nhạt cực kì quỷ dị!

Đúng lúc này, nơi sâu bên trong Bát Hoang Vân Đài, Phương Nguyên vốn mấy hôm nay đều đờ đẫn qua ngày, ác mộng liên tục vì trọng thương chưa lành, nay đột nhiên tỉnh lại, hắn phát hiện mình đã toát mồ hôi đẫm áo, nghe bên ngoài Bát Hoang Vân Đài truyền tới tiéng gào thét kêu thảm liên tục, nhìn xung quanh rào rào đổ xuống những mảnh vụn bùn đất, hắn thở ra một hơi dài, khe khẽ nói: “Quả nhiên cuối cùng vẫn là như vậy sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️