Đó là nơi lúc trước Hậu Quỷ Nhi tính toán ra, là một nhược điểm lớn nhất trên thân nó!
Không ít người có thể nhìn ra nhược điểm này, nhưng thật sự có thể đủ sức vọt đến trước người con Ma Ưng, ra tay với cái nhược điểm này thì lại không nhiều.
Phương Nguyên lúc này lại tựa như không tốn mảy may chút sức lực nào đã làm được/
Chỉ có thể nói thoạt nhìn tất cả đều trùng hợp đến cực điểm!
Chỉ là sau sự trùng hợp này chính là suy tính chuẩn xác đến mức làm cho người ra tức lộn ruột!
"Két!"
Bấy giờ con Ma Ưng kia cũng hoảng hốt, con mồi bé tí của nó thoạt nhìn không mạnh hơn con mồi khác bao nhiêu, thế nên con Ma Ưng cũng không quá để tâm đến, mới vừa rồi bị hắn đánh cho trọng thương cũng chỉ do con mồi này đánh lén mà thôi, giờ nó đã kịp phản ứng lại, con mồi này đừng mong đào thoát được nó, nhưng con chim ma này không nghĩ đến là bản thân quá mức sơ ý rồi, lại làm cho con mồi này xông đến trước mặt. Nó cũng cảm thấy khí tức trên người con mòi kia trong một thoáng có chút kinh người!
Đây tuyệt đối là một kiếm có thể gây thương tổn cho nó!
Bởi vậy nó vừa phát ra tiếng kêu khàn khàn hoảng hốt, vừa cố sức quay lại, muốn nhấc cánh đánh Phương Nguyên bay ra ngoài.
Ngay lúc này lợi trảo đã không kịp quay về, cái mỏ nhô xuống thấp để mổ cũng không xong, mà hỏa diễm màu đen hộ thể của con Ma Ưng vừa mới cũng đã từng thi triển một lần rồi, trong lúc bức thiết rất khó thi triển lần nữa, càng quan trọng hơn là hắc diễm hộ thể của nó bám ở phía trên lông vũ, lông vũ càng rắn chắc thì hắc diễm sẽ càng lợi hại, nhưng giờ con mồi cũng xông ào vào trong ngực nó, lông vũ nơi ngực hơi yếu ớt, việc thi triển hắc diễm cũng chịu ảnh hưởng, rất bất tiện! Cho nên nó chỉ vung cánh theo bản năng, muốn dứt khoát chộp con mồi này bay ra ngoài!
Hiện giơ thân mình nó chính là một đòn lúc thường hay sử dụng, cũng không biết đã từng đánh bay biết bao nhiêu con mồi!
Nhưng mãi đến lúc con Ma Ưng vung nổi đôi cánh to lên nó mới chợt phát hiện, cánh của bản thân có chút cứng lại, không đủ linh hoạt.
Bởi vì con mồi đánh về phía mà nó đang nghiên về bên trái, nên hiển nhiên con Ma Ưng nay cũng vung cánh trái theo bản năng!
Thế nhưng ngay giờ phút này con chim ma mới nghĩ đến, cánh trái nó mới bị một kiếm của con mồi chém bị thương.
Tuy rằng vết thương kia chẳng nhằm nhò gì đến thân hình cao lớn của con Ma Ưng, nhưng dù sao vẫn có ảnh hưởng, tốc độ chậm mấy phần, việc chậm vài phần như này cũng khiến nó không kịp đánh bay con mồi, cứ như vậy nhìn Phương Nguyên lao đến!
Nơi cổ họng con Ma Ưng đã cảm nhận được sự đáng sợ của lực lượng trên kiếm quang kia!
Điều này khiến cho nó lần đầu tiên cảm thấy được một nỗi sợ kinh hoàng khó mà có thể hình dung được!
Hai cánh nó vung loạn, trong lúc vội vã muốn bay lui ngược về phía sau!
Nhưng phán đoán của Hậu Quỷ Nhi không hề sai, thân hình nó quá mức khổng lồ, ngay khi hai cánh mạnh mẽ thì hành động cũng ắt hẳn bất tiện!
Trong lúc bức thiết nó không có khả năng trốn quá xa được!
Cho nên Phương Nguyên đuổi theo nó sát sao, không để cho con Ma Ưng đó chạy ra khỏi phạm vi của một kiếm này!
"Vút!"
Một kiếm của Phương Nguyên hung hăng chém về phía vị trí dưới cổ ba tấc của con Ma Ưng kia.
Trong giây phút này trong mắt các vị chân truyền bị thương đầy khiếp sợ, cái nhìn chăm chú của vô số đệ tử tiên môn ngơ ngác ngẩn người ở ngay phía dưới, một kiếm này của Phương Nguyên sáng rực không cách nào hình dung được, tựa như một tia chớp bị hắn kéo xuống từ trong không trung, sau đó dốc hết toàn lực vung bay ra, hung ác vô cùng, lại chuẩn xác không gì sánh được, mạnh mẽ quét ngay chỗ dưới cổ ba phân của con Ma Ưng. Tựa như cổ con gà bị cắt vậy!
Rồi khoảnh khắc tuyệt vời đến tột cùng này chỉ là giây phút thoáng qua!
Phương Nguyên cùng với con Ma Ưng kia lần lượt đan xen, một người trước một ưng sau, thân hình đã bay rất xa ra ngoài.
Sau một lúc lâu thân hình con Ma Ưng bị ngưng trệ trên không trung, tiếp đó nó ngã xuống dưới một cái thật mạnh, con mắt trợn tròn dường như muốn gào to lên, thế nhưng một tí xíu âm thanh cũng không phát ra được, nó vẫn không ngừng lăn lộn, cơ thể quằn quại lung tung, nhưng đây cũng chỉ là sự vùng vẫy phí công vô ích trước khi chết mà thôi, trái lại ma vật bên cạnh nó bị một trận quây cuồng này của nó đè chết không biết bao nhiêu con, lại bị nện vỡ vụn bao nhiêu con!
Mà Phương Nguyên lúc bấy giờ lần lượt đan xen với con Ma Ưng, sau khi thu lại kiếm quang, thân hình hắn cũng xông thẳng về phía trước mà bay ra ngoài.
Đây không phải là Phương Nguyên cố ý làm ra, mà là quán tính của một kiếm kia!
Trên thực tế bấy giờ hắn đã không thể khống chế nổi cơ thể của chính mình nữa rồi, chỉ có thể thuận thế mà ngả về phía trước rồi bay thẳng ra ngoài.
Sau khi ngã bay ra hơn mười trượng liền cắm đầu xuống tựa như ngôi sao băng.
Trên người Phương Nguyên đã gần hơn mười chục vết xé rách cùng với nứt toác, vũng máu tươi nhiễm đỏ cả áo bào xanh của hắn.
Thế nhưng trên mặt Phương Nguyên lại xuất hiện một nụ cười!
Hắn biết một kiếm vừa rồi của chính mình đã định chắc càn khôn!