Phù phù phù phù phù phù phù!
mười ba dòng ánh hoa vọt đến trước người con Ma Ưng, từng luồng pháp thuật đánh xuống trước mắt nó!
"Các sư huynh sư tỷ chân truyền đều ra tay!"
"Trời ạ, tất cả bọn họ đều ra tay hết kìa!"
mà những đệ tử tiên môn bình thường xung quanh Bát Hoang Vân Đài, bấy giờ cũng đã nhìn thấy dáng vẻ ra tay cùng một lúc của mười vị chân truyền, cả bọn tâm trạng kích động không thôi đều gào lớn lên, từ lúc đầu thấy ma vật vô số, thấy con Ma Ưng kia thân thể to lớn với khí thế khủng bố như thế, trong lòng bọn họ đều khủng hoảng đến cùng cực, nhưng vào lúc này tất thảy đều có cảm giác ý chí chiến đầu từ từ dâng lên!
"Nhóm chân truyền kia đi đối phó Ma Ưng rồi, những ma vật này phải giao cho chúng ta chứ nhỡ!"
"Nhóm đồng đạo tứ đại tiên môn, chúng ta so xem ai giết càng nhiều ma vật hơn sao nào?"
"Ha ha ha ha, thua phải gọi là cha nhá!"
theo nhiều tiếng gào to, tiên ý linh quang xung quanh Bát Hoang Vân Đài đột nhiên tăng gấp bội.
đây là một trận huyết chiến liên quan đến tính mạng!
hoặc là thắng, hoặc là chết!
tuy ma vật khí thế mạnh mẽ nhưng đệ tử tiên môn cũng không hề sợ hãi!
"Đến tột cùng trong hồ Ma Tức xuất hiện loại dị biến nào mà lại biến thành bộ dạng như này vậy!"
mà ngay lúc này Phương Nguyên cũng đang ngồi xếp bằng trong Bát Hoang Vân Đài, một vẻ mặt bối rối, trận thí luyện trong hồ Ma Tức này vốn không phải khó khăn như này, nhưng hôm nay độ khó vượt qua thí luyện lúc trước đâu chỉ gấp đôi? Chỉ vì xuất hiện trận dị biến này toàn bộ thí luyện đều bị làm cho loạn hết lên, tựa như có một cao thủ chơi cờ trình độ cực cao thuận tay bày ra một đứa con, toàn bộ cục diện hết thảy đều đã thay đổi!
"Chẳng lẽ, thật sự...!"
Phương Nguyên đang nhớ lại lúc mình gặp tượng bùn độ kiếp kia, giống như trạng thái trong mơ, nghe được vài câu nói.
bỗng chốc tâm trạng của Phương Nguyên có chút sa sầm.
"Nhưng bất kể như thế nào đi nữa trận kiếp nạn này chúng ta đều phải sống tiếp!"
một lúc lâu sau hắn thở dài một tiếng, vẻ mặt lại trở nên kiên nghị.
người đời cũng như quân cờ, bản thân cũng chỉ là một quân tốt nho nhỏ!
nay thế cờ lại xuất hiện biến hóa, có người động vào bàn cờ, thì chính mình có cách nào chứ?
chẳng qua là dốc hết toàn lực tấn công mà thôi!
"Phương Nguyên sư huynh!"
có người cúi đầu nói, gọi Phương Nguyên đang bần thân trở lại.
hắn ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy mấy vị đệ tử Tiểu Trúc Phong, đè một người đến trước mặt Phương Nguyên, trên người kẻ kia hạ xuống cấm chế với sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, chỉ là lẳng lặng nhìn Phương Nguyên, không nói không rằng, đúng là Nghiêm Cơ!
"Giải cấm chế trên người hắn đi!"
Phương Nguyên khẽ gật đầu dặn vài vị đệ tử Tiểu Trúc Phong, sau đó ngẩng đầu nhìn Nghiêm Cơ, thản nhiên nói: "Ngay trước trận kiếp nạn khó khăn, vấn đề của Tiểu Trúc Phong và Thần Tiêu Phong đã không còn quan trọng gì nữa rồi, ngươi cũng không còn là tù nhân của Tiểu Trúc Phong ta, cởi bỏ cấm chế của ngươi hãy tham gia chiến đấu đi, về phần tội trạng ta sẽ trả cho ngươi, chuyện sau này thì sau nay hãy nói đi!"
"Cảm ơn!"
Nghiêm Cơ trầm mặc một lúc lâu, bỗng nhiên mở miệng nói: "Cảm ơn ngươi cho ta một cơ hội tham gia cuộc chiến này!"
Phương Nguyên bần thần một chốc nói: "Đừng khách khí!"
Nghiêm Cơ cũng không nói gì thêm, sau khi bỏ cấm chế liền xoay người rời đi, vừa đi vừa gọi to để người đưa đan dược đến, dù sao hắn ta bị nhốt mấy ngày cần phải ăn đan dược mới có thể mau chóng khôi phục trạng thái bình thường.
mà Phương Nguyên vẫn bần thần tại chỗ, tựa như đang suy nghĩ điều gì.
"Phương Nguyên sư đệ!"
lại đợi một lúc sau, đám người Lục Thanh Quan, Hậu Quỷ Nhi, Tiểu Kiều sư muội đều xuất hiện trước mắt hắn, những người này cũng không biết lúc này Phương Nguyên gọi bọn họ đến đây để làm gì, vẻ mặt đều có chút tò mò, bởi vì cả bọn đều đã biết thương tích của hắn, Phương Nguyên nay bị nội thương thì không thể nào tham dự vào trận chiến không đầu không đuôi này, sẽ tiêu tốn một lượng lớn thời gian và pháp lực đại chiến!
"Vụt!"
thấy những người này đã đến, Phương Nguyên khẽ thở phào một hơi, sau đó nhìn về phía Lục Thanh Quan nói: "Lục sư huynh, cho dù các đại chân truyền cũng đã ra tay, nhưng không chắc chắn có thể giết được con Ma Ưng kia, ta cũng muốn tham gia chiến đấu, có thể trạng thái bây giờ của ta chỉ e không duy trì được bao nhiêu thời gian, cho nên ta mời ngươi đến đây là muốn ngươi giúp ta vạch một kế hoạch, ta cần phải tìm được một cơ hội ra tay, một đòn toàn lực giết chết con Ma Ưng kia!"
Lục Thanh Quan nghe xong dường như cũng không thấy bất ngờ, một chốc sau mới nói: "Bây giờ ngươi có thể xuất ra mấy kiếm?"
"Ma vật lợi hại kia sợ là không đạt được lực lượng tầng Trúc Cơ, căn bản không thể làm nó bị thương được!"
Phương Nguyên thầm phỏng đoán sau một chốc nói: "Nay nếu ta ngưng tụ pháp lực toàn thân cũng miễn cưỡng có thể thi triển một đòn không thua sức lực Trúc Cơ, nhưng chỉ một kiếm!"
Phương Nguyên dừng lại một lúc lâu, xác định lại lần nữa, gật đầu nói: "Nhiều nhất chỉ một kiếm!"
sau khi Lục Thanh Quan trầm mặc một lúc, khẽ nói: "Chỉ một kiếm mà nói thì nếu không thành công ngươi chỉ có con đường chết!"
Phương Nguyên cười một tiếng, nói: "Việc đã đến nước này thì chỉ đánh cược làm sao để phòng ngự, hoặc là chết hoặc là một kiếm định càn khôn!"