Đại Kiếp Chủ

Chương 274: Chân truyền chém ma khôi (1)

Chương Trước Chương Tiếp

"Chúng đệ tử tiên môn nghe lệnh, toàn lực chống lại ma vật không để cho chúng nó đến gần Bát Hoang Vân Đài nửa bước!"

ở đằng xa theo cái vỗ cánh của con Ma Ưng kia quấy lên trận cuồng phong, vô số ma vật từ từ đến gần được Bát Hoang Vân Đài đột nhiên đồng loạt gào lớn lên, sau đó lao thẳng về phía trước với tốc độ càng lúc càng nhanh, quả thực khiến cho người ta cảm thấy như một thứ áp lực tựa như trời long đất lở, trong lòng chúng đệ tử tiên môn đang khẽ hoảng hốt vô cùng, nghe được tiếng gào to của mấy vị chân truyền vội đồng loạt một lòng vượt qua, giơ cao pháp bảo thi triển đại trận, giống như từng luồng ánh sáng màu đen bao phủ trời cao, xoay xung quanh Bát Hoang Vân Đài ngăn khỏi ma vật vô biên.

"Chư vị chân truyền ra tay đi!"

mà ngay phía trên cao Tần Vô Tranh chân truyền Huyền Kiếm Tông cũng đã hét to một tiếng, thân hình đột nhiên phóng lên cao, ngay bên cạnh y một thanh cổ kiếm khắc hoa văn rồng linh động vờn bay lao ra ngoài theo y xông thẳng về phía trước, đương lúc Tần Vô Tranh phóng lên thân hình càng bay càng nhanh, chuôi kiếm cũng bay càng nhanh như y, sau đó đến giữa đường Tần Vô Tranh cùng với chuôi kiếm này đều gom đủ lực, y thuận tay cầm chém ngang một kiếm!

"Ha ha, dịp tuyệt vời như này há có thể để cho Huyền Kiếm Tông ngươi nắm giữ một mình được chứ?"

Trần Thái A thủ lĩnh chân truyền Thú Linh Tông cũng cười dài một hơi, thân hình theo sát lao đến, ven đường gặp mấy loại ma vật y đều xem như không thấy, xông thẳng về phía trước, vầng sáng trên đỉnh đầu lay động đã hóa hình thành dáng vẻ một con sư tử ba đầu mạnh mẽ, đạp trên đám mây lơ lửng giữa trời, trực tiếp lướt qua đỉnh đầu đám ma vật vô biên, ba cái đầu đều mở to miệng gào rú, tiếp đó hung hãn cắn về phía Ma Ưng kia.

"Đã bao lâu rồi ngũ đại tiên môn chưa xuất hiện đệ nhất chân truyền được công nhận nhỡ?"

Mai Đại Chí thủ lĩnh chân truyền Thượng Thanh Sơn khẽ mỉm cười, tay áo phất lên, trong tay đã xuất hiện một thanh xà kiếm mềm nhuyễn, tiếp đó y chậm rãi cất bước đi về phía con Ma Ưng kia, tốc độ càng chạy càng nhanh, cuối cùng trực tiếp hóa thành tia chớp lao nhanh về phía trước.

"Danh hiệu đệ nhất chân truyền này, ta chắc chắn phải có được!"

"Hoa mẫu đơn nở thiên hạ si mê!"

mà ngay phía sau y Tiêu sư tỷ Bách Hoa Cốc bỗng nhiên thét to một tiếng, thân hình bay lên giữa không trung, hai tay nhỏ nhắn mềm mại tạo thành từng ấn pháp, sau đó trong khoảng không xung quanh nàng ta chợt nở rộ từng đóa hoa mẫu đơn to lớn, tựa như một vùng biển hoa lan về phía con Ma Ưng kia với tốc độ rất nhanh, giọng nói của Tiêu sư tỷ khe khẽ vang lên ngay trong biển hoa, lại có chút sự tự tin không thể nghi ngờ!

"Mẫu đơn chính là vua trong các loài hoa, đệ nhất chân truyền Việt quốc này cũng phải là danh hiệu của ta!"

có thể vào lúc này thấy đệ tử có lai lịch lớn nhất tứ đại tiên môn cũng đã ra tay, toàn bộ không sợ hãi, hai người Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân liếc nhìn nhau, Vu Tình cười nói: "Mạnh sư huynh, ngũ đại tiên môn au cũng không phục ai cả, đệ tử trong môn ai cũng tâm cao khí ngạo hơn ai, nay một vị đệ nhất chân truyền được thừa nhận có thể khiến cho người người tâm phục khẩu phục, cơ hội như nầy chúng ta sao lại có thể bỏ qua cơ chứ?"

Mạnh Hoàn Chân cười nói: "Bình thường bản thân ta ít tranh giành với ngươi, thế nhưng hôm nay ta cũng phải tranh cho bằng được rồi!"

dứt lời cả hai thét to cùng một lúc, ngay lập tức vọt vê phía Ma Ưng!

"Cạc cạc cạc!"

con Ma Ưng kia nhìn thấy sáu vị chân truyền đồng loạt lao về phía nó, tiếng khà khàn gào to lên, tiếng kêu của nó rất kỳ dị, làm thế nào cũng nghe giống như cười gằn, nhất là trong đôi ánh mắt ánh lên hắc diễm như thiêu như đốt, lại như lộ dáng vẻ cười kinh miệt rành rành, nó vẫn đợi cho đến khi các vị chân truyền lao đến trước mặt nó, các loại kiếm quang, pháp thuật, pháp bảo đề chặn đầu đánh về phía Ma Ưng, nó mới đứng ở giữa chốc gào rít lên một tiếng, một cái cánh lớn chợt vung ra ngoài, giữa trời đất cuồng phong gào thét trong tức khắc!

lực vỗ của một cánh kia lại tạo nên cuồng bạo khó có thể hình dung được, vô tận cuồng phong san lấp đất đai, cát bay đá chạy, trời đất mù mịt, ngay cả đá nhọn trên ngọn núi cao hiểm trở trên mặt đất cũng bị trận cuồng phong này gọt đi một lớp, mà sáu vị chân truyền lao về phía nó, thân hình ngay lập tức đứng không vững, vẫn chưa vọt đến trước người con Ma Ưng đã bị trận cuồng phong kia táp bay ngã văng về phía sau, tựa như con diều trong gió.

"Két!"

một cánh của con Ma Ưng kia quét bay sáu vị chân truyền, tiếp ngay sau đó là một tiếng theo chói tai, hai móng trên mặt đất của nó bắn ra vung hai cánh, trực tiếp bay lên giữa không trung, tiếp đó móng vuốt bén nhọn đưa ra chụp về phía trước, dứt khoát chộp lấy chân truyền Huyền Kiếm Tông cách nó gần nhất, vẻn vẹn chỉ có thể thấy móng vuốt sắc bén xé rách cả ngọn núi, bị nó túm lên đoán chừng ngay cả thân thể cũng bị nó dứt khoát xé toang!

"Phù Điêu Vân Hải Kiếm!"

mặc dù Tần Vô Tranh chân truyền Huyền Kiếm Tông đứng không vững dưới trận cuồng phong gào thét, nhưng y hiển nhiên không bị cảnh tượng này làm cho hoảng sợ, có thế thấy Ma Ưng chộp về phía y liền gào to một tiếng, thân hình khẽ lắc lại nương theo cơn gió thổi, triển khai một loại thân pháp, ngươi trên không trung dịch qua một bên, cuộn người dưới móng vuốt của con Ma Ưng kia, tiếp đó xoay người vung kiếm, một luồng kiếm quang như phá vỡ màn trời.

"Vút!"

một luồng kiếm quang cao vút đến cùng cực, vốn là chém về phía đôi mắt con Ma Ưng, lại không ngờ nó giương cặp mỏ nhọn lên, nhát kiếm đó lại chém ngay trên mỏ nó, vang lên một tiếng kim loại ma sát, tựa như một kiếm chém sắt nứt vàng, tuy nhiên lại không để lại dấu vết nào trên miệng nó cả, thật sự có thể mường tượng mỏ con Ma Ưng này e là đã phải cứng hơn rất nhiều phần lớn pháp bảo!

mà một kiếm này dù không có hiệu quả gì nhưng cũng đã chọc giận con Ma Ưng kia, dường như không ngờ con kiến này lại khó đối phó đến thế, một tiếng khàn khàn mãnh liệt vang lên, nó dứt khoát vung chiếc cánh lớn lên, một cánh này vung ra hoàn toàn không thể tránh được, quả thực chính là một ngón núi đổ qua, chân truyền Huyền Kiếm Tông kia mang kiếm bên người bất chợt bị chụp bay ra ngoài, sau đó mỏ con Ma Ưng như kiếm mổ thẳng lên người y!

"Yêu ma, chúng ta chính là chân truyền tiên môn, ngươi cho là chúng ta dễ giết như thế sao?"

hiển nhiên Tần Vô Tranh chân truyền Huyền Kiếm Tông không may, ngay trước người y lại chợt nở rộ đóa hoa mẫu đơn khổng lồ, một mổ của con Ma Ưng kia hạ xuống lại đâm thẳng vào trong bụi hoa mẫu đơn, tuy rằng dải mẫu đơn kia lập tức bị xét toang ra, nhưng lực của một mổ này cũng tản đi rất nhiều, sau đó một con sư tử ba đầu mạnh mẽ nhảy lên lưng con Ma Ưng, một cái miệng lớn thoáng cắn, một nhuyễn kiếm tựa con linh xà đã đâm vào mắt trái nó, mà Vu Tinh và Mạnh Hoàn Chân lại càng dứt khoát đánh vào ngay phía đôi cánh của nó.

các chân truyền khác cũng đã chạy đến đây!

"Cạc!"

con Ma Ứng thấy nhóm chân truyền hung tợn như thế cũng thật sự nổi giận.

một tiếng gào lên, hao cánh rung lên, toàn thân nó lông vũ như sắt vô tận đều tỏa ra ánh sáng đen kinh người.

"Bộp bộp bộp bộp bộp bộp!"

sáu vị chân truyền phóng tới bên người con Ma Ưng gần như đồng loạt bị ánh sáng màu đen quét trúng, thân hình mất kiểm soát ngã ra phía sau, trên người tất cả đều xuất hiện từng vết máu thật dài, cũng trong một kích đã bị ánh sáng màu đen này làm cho bị thương cả người.

"Chỉ với sức lực của vài vị sư huynh sư tỷ sợ không phải là đối thủ của Ma Ưng!"

"Ha ha, ta thấy đúng đó, chúng ta đều là đệ tử chân truyền đương nhiên cũng có tư cách chiến đấu trong trận danh hiệu đệ nhất chân truyền!"

"Ha ha, đúng vậy, vì danh hiệu đệ nhất chân truyền, chính là đối mặt với sư huynh sư tỷ nhà mình, vậy cũng không thể để cho..."

Mà ngay lúc này, đệ tử chân truyền của tứ đại tiên môn ở phía sau chiến trường cũng đều chú ý đến trận chiến này, bấy giờ thấy sáu vị chân truyền vướng trái vướng phải, bộ dạng tựa như khó mà chắn được một đòn của Ma Ưng, trong lòng tất cả đều sầm xuống, bất quá trên mặt mọi người đều đang cười, sau đó có người đùa liếc nhìn nhau, ngay lập tức hiểu rõ suy nghĩ nhau, đồng loạt thét lên vội xông thẳng về phía trước.

trong phút chốc phía trước phía sau lại có hơn mười vị đệ tử chân truyền hóa thành linh quang phóng về phía Ma Ưng kia.

các đại tiên môn tiến vào hồ Ma Tức thí luyện vốn đều là một vị chân truyền dẫn một đội đệ tử, tính cả thảy thì mỗi một tiên môn đều có bốn năm vị đệ tử chân truyền, ngũ đại tiên môn cộng lại thì số lượng đệ tử chân truyền này cũng phải đạt đến hơn hai mươi người, nhưng mà từ lúc thí luyện đến giờ cũng chỉ mất đi một vài người, bị thương hoạt là đuổi giết Hắc Bạch Song Sát kia nay chưa trở về, lúc này ở tại chiến trường chỉ còn lại mười ba người, bọn họ xoay người nhìn về phía Ma Ưng kia, rõ ràng đều lựa chọn ra tay không hề e ngại.

ngoài mặt bọn họ đều nói muốn giành đệ nhất chân truyền kia nhưng thực tế lại bộc lộ ý chí chiến đấu liều chết!

"Đệ tử chân truyền ngày thường đều hưởng thụ trọn tài nguyên tiên môn, hưởng thụ sự bồi dưỡng tận tâm từ trưởng bối tiên môn, thực lực cũng phải cao hơn đệ tử tiên môn bình thường rất nhiều, đây là vì điều gì chứ? Chính là ngay khi tiên môn gặp nguy nan là lúc chúng ta phải chịu trách nhiệm đảm đương, nay đại nạn đã tới, con Ma Ưng kia mạnh mẽ đáng gờm, đệ tử bình thường e rằng không ai là đối thủ cả, nếu chúng ta không ra tay thì chúng ta sẽ đến đâu cơ chứ?"

"Giết!"

"Đệ tử chân truyền là ngay lúc này phải thể hiện tác dụng của bản thân!"

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)