Đại Kiếp Chủ

Chương 273: Chém ma khôi (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Những ma vật này so với một nhóm ma vật mà bon họ đánh lui lúc trước quả thực phải nhiều hơn không chỉ gấp mười lần!

Xung quanh Bát Hoang Vân Đài, đệ tử tiên môn nhiều người khí thế tăng lên, ấy thế mà ma vật cũng tăng lên nhiều hơn.

Tuy đã sớm đoán được những ma vật này sẽ càng ngày càng nhiều, thế nhưng không đề phòng đến việc sẽ có nhiều ma vật đồng thời lao đến như vậy!

"Một đợt này phiền phức không dễ giải quyết, thật sự có thể chặn lại thì cũng không biết phải dùng bao nhiêu mạng người để đắp vào!"

Chân truyền ngũ đại tiên môn lập tức nhận ra vấn đề này, hét lớn: "Nhanh tìm xem Ma Khôi trong đám ma vật này đang ở đâu, phàm là có lượng lớn ma vậy đồng hành thì trong đó tất có Ma Khôi, bây giờ ma vật tiến đến quá hung hãn chúng ta không thể cứng rắn chiến đấu được, chỉ có thể tìm ra Ma Khôi trước, chém chết nó ngay thì nhất định ma vật sẽ tách ra tản đi khắp nơi, sau lúc đó lại nghĩ biện pháp tiêu diệt từng nhóm!"

"Cạc cạc cạc!"

Ngay khi bọn họ thi triển pháp thuật muốn tìm được Ma Khôi từ trong tầng tầng lớp lớp ma vật kia, chợt nghe một tiếng ưng kêu.

Đó là một tiếng ưng kêu khàn khàn và dị dạng, cổ quái khó nghe vô cùng.

Nếu không nghe kỹ, trông giống như tiếng người đang cười gằn.

Mà theo tiếng gào to quái gở đó, tất cả đệ tử tiên môn bỗng chốc đều ngẩn cả người.

Trên khuôn mặt đã lộ vẻ hoảng sợ không sao ngăn được!

Ngay phía sau một vùng lớn ma vật nơi xa, nối tiếp một ngọn núi màu đen chẳng biết lúc nào đã lặng lẽ bay ra một con Ma Ưng khổng lồ, toàn thân nó thuần một màu đen tựa như mỗi một cái lông chim đều cháy lên hỏa diễm màu đen, hai cái vuốt đồ sộ lóe ra ánh sáng pháp bảo, nó nhè nhẹ hạ xuống ngọn núi đó, ngọn núi liền giống như miếng đậu hủ bị đó túm sập một bên, bùn đất ào ào đổ xuống tới tấp.

Mấu chốt hơn nữa là Ma Ưng đó quá đồ sộ!

Chỉ thân thể nó thôi đã tựa như một ngọn núi nhỏ, nếu giang hai cánh to ra sợ có thể che khuất cả bầu trời.

Nay nó lại đi sau cùng ma vật vô tận, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm vào chúng đệ tử tiên môn!

Đây tất nhiên là Ma Khôi rồi và chỉ nó có thể là Ma Khôi thôi!

Chỉ là khiến cho ai cũng nghĩ mãi không ra là tại sao trong hồ Ma Tức này có thể có ma vật mạnh mẽ như này chứ?

Chỉ khoảng cách rất xa mà chúng đệ tử tiên môn cũng đã cảm nhận được sát khí hung tàn vô tận phát ra từ người nó rồi, trong nháy mắt mồ hôi lạnh chảy cả lưng, sự mạnh mẽ của con Ma Ưng này e là đã vượt qua bất kỳ ma vật nào mà bọn họ đã từng thấy, thậm chí là trong ghi chép tiên tịch, ma vật mạnh nhất mà đệ tử các thời kỳ đã thấy hẳn chỉ có những ma vật mạnh mẽ khi hồ Ma Tức mới hình thành mới có được hung uy tầm này mà thôi!

Đây tuyệt đối không thể nào là ma vật trưởng thành trong vòng mười năm cả!

Chỏ sợ nó đã phải tránh thoát biết bao nhiều lần tiêu diệt của các đệ tử tiên môn rồi, vẫn sống cho tới bây giờ!

"Bây giờ thì phiền toái rồi!"

Khí thế chúng đệ tử tiên môn vốn mạnh mẽ, nhưng lúc này giọng nói bọn họ chợt trở nên run rẩy.

Chỉ một thoáng con Ma Ưng kia xuất hiện đã khiến cho bọn họ chấn động từ sâu trong thâm tâm.

Ma vật ùn ùn kéo đến vẫn còn kém hơn con Ma Ưng đáng sợ này nhiều!

"Giết nó!"

Cũng trong sự hoảng sợ, thủ lĩnh chân truyền Huyền Kiếm Tông Tần Vô Tranh chợt nhàn nhạt nói.

Trong lòng chúng chân truyền đã sa sầm, đồng thời quay đầu nhìn về phía y.

Tần Vô Tranh mặc không biến sắc, trái lại có chút lộ ra ý chí chiến đấu nhàn nhạt, thờ ơ nói: "Đây chỉ e đúng là ma vật mạnh nhất trong hồ rồi, cũng là sự khiêu chiến cuối cùng của chúng ta, nếu có thể giết nó thì ma vật sẽ tự nhiên tản ra, chúng ta sống qua ba ngày cuối cùng sẽ dễ như trở bàn tay, nếu như không giết được nó chỉ sợ tất cả mọi người chúng ta sẽ chết ở chỗ này, cũng không cần nói gì đến ba ngày nữa đâu!"

"Bởi vì chúng ta hoàn toàn không sống sót sau ba ngày!"

Vào lúc này tất cả đệ tử chân truyền đều trầm mặc, ánh mát tối sầm nhìn về phía trước.

"Tần sư huynh nói rất đúng, đã thấy được hiển nhiên phải giết nó, hoặc là bị nó giết!"

Tràn Thái A chân truyền Thú Linh Tông bỗng nhiễn nở nụ cười khẩy cúi đầu nói: "Ngoài ra còn có cách nào không?"

"Bản thân ta đột nhiên cảm giác được may là hai đệ tử Thanh Dương Tông đã phá nổ Bát Hoang Vân Đài của chúng ta, để cho chúng ta không thể không đến nơi này, tụ tập tất cả lực lượng tiên môn chống lại con quái vật này, nếu không nghe lời rải rác các nơi, rất dễ bị nó chia ra mà tiêu diệt!"

Mai Đại Chí chân truyền Thượng Thanh Sơn bỗng nhiên khẽ cười, chậm rãi lắc lắc đầu.

"Ngươi nói rất đúng!"

Vu Tình chân truyền Tử Vân Phong cũng khẽ gật đầu, tiếp lời: "Nhưng Vân đài của các ngươi không phải là đệ tử Thanh Dương Tông ta phá nổ!"

"Cũng không biết có thể sống sót hay không, nói những điều này thì có ích gì chứ?"

Tần Vô Tranh chân truyền Huyền Kiếm Tông lại chợt phá lên cười: "Chúng ta đều là đều là được các đại tiên môn dốc hết tài nguyên cùng với tâm huyết bồi dưỡng thành đệ tử chân truyền, bình thường cũng là không phục ta, nay trái lại có một cơ hội để cho chúng ta đánh giá một phen, chư vị, ta đề nghị nếu một trong những người chúng ta ai có thể giết chết Ma Ưng kia, tất cả mọi người đều cùng thừa nhận người đó là vị chân truyền đệ nhất Việt quốc, sao nào?"

Dứt lời hắn ta chợt vỗ hộp kiếm sau lưng liền nghe được một tiếng vù vù vang lên, một thanh cổ kiếm khắc hoa văn rồng, thân kiếm sáng như nước mùa thu đã nhảy ra phía trước, bay lơ lửng giữa không trung, thân kiếm khẽ run, phân chấn tiếng rồng ngâm.

"Đồng ý!"

"Đồng ý!"

"Đồng ý!"

"Nên như vậy!"

Các chân truyền tiên môn khác đều cười to gật đầu, từng dòng pháp lực nổi lên hướng thẳng đến Vân Tiêu!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️