"Giết giết giết, chiến chiến chiến!"
Lân cận Bát Hoang Vân Đài Thanh Dương Tông, đệ tử ngũ đại tiên môn đều đã giết đỏ cả mắt, ma vật như thủy triều bị đẩy lùi đến đây, bọn họ cũng cắn chặt răng khốn khổ mà chống đỡ giết chết từng tốp ma vật, xung quanh Bát Hoang Vân Đài thân xác ma vật đã muốn chất cao như ngọn núi, chúng đệ tử tiên môn lợi dụng thi thể chúng thành tấm chắn bảo vệ Bát Hoang Vân Đài, mà ma vật kia vô tận lại giẫm lên xác đồng bọn, đánh úp đến từng đợt, ánh sáng pháp thuật vô tận nở rộ tựa như pháo hoa, nhiều tiếng thú vật gào rống như khúc quân ca.
Trận huyết chiến này đã kéo dài hai ngày!
Với các đệ tử tiên môn mà nói thì chỉ cần sống qua năm ngày, cuộc thí luyện kết thúc, các trưởng lão bên ngoài sẽ khai triển đại trận truyền tống, bọn họ có thể rời khỏi rồi, đến lúc đó dị biến ở hồ Ma Tức cũng không liên quan đến họ, các trưởng lão sẽ điều tra rõ ràng!
Thế nhưng năm ngày này cũng không dễ vượt qua như thế, cần lấy mạng để đổi!
Quả thực như Mai Đại Chí chân truyền Thượng Thanh Sơn đã suy tính lúc trước, thế tiến công của những ma vật này càng ngày càng mãnh liệt gần như vô cùng vô tận, mỗi lần giết sạch một tốp vẫn có thể đến một nhóm nữa, rất nhiều ma vật khoảng trăm dặm phía xa, dương như chúng cũng bị máu thịt tươi sống của đệ tử tiên môn trong trận đại chiến này hấp dẫn mà chạy đến, cả lũ liều mạng tấn công về phía Bát Hoang Vân Đài, hung hãn không sợ chết, tàn bạo đáng sợ!
Thế nhưng tứ đại tiên môn đã đến rồi nên liên thủ cùng Thanh Dương Tông ngăn địch, tình thế cũng không nguy hiểm như trước nữa, đệ tử tinh anh của tứ đại tiên môn và Thanh Dương Tông cùng nhau chặn ma vật ở phía sau một đêm, đại đội nhân mã tứ đại tiên môn đều chạy đến, trong phút chốc khí thế Bát Hoang Vân Đài lớn mạnh, dễ dàng tiêu diệt sạch sẽ ma vật tấn công vào ngày thứ hai.
Thậm chí tại Bát Hoang Vân Đài còn xuất hiện khoảng trống hiếm thấy, xung quanh lại không có ma vật.
Bởi vì nơi đó ma vật đã bị giết sạch sẽ rồi!
Tuy mọi người đều biết ma vật vẫn sẽ đến nhưng tâm lý cũng thoáng nhẹ nhõm hơn!
"Đệ tử tiên môn không phải ăn không ngồi rồi, nếu không chống nổi những ma vật này mới là truyện cười!"
Nay đệ tử tiên môn ngũ đại tiên môn đã tập trung đến đây hết rồi, mỗi một tông mỗi một phái đều có hai ba trăm tên đệ tử, tuy giờ không chưa tổn thất nhiều nhưng vãn đến hơn nghìn người, đây đã là một lực lượng mạnh mẽ tương đương một phương rồi, ngay cả Bát Hoang Vân Đài cũng không chưa hết được nhiều người như này, thế nên phần lớn đệ tử nhân dịp ở khoảng trống này bên ngoài Bát Hoang Vân Đài bày tầng lớp đại trận chống đỡ ma vật, chỉ có một vài đệ tử tinh anh và đệ tử bị thương mới có thể vào trong Bát Hoang Vân Đài được bảo vệ!
Hiện giờ Phương Nguyên đã ở bên trong đài được Thanh Dương Tông bảo vệ.
Tuy trong quá trình cãi nhau với tứ đại tiên môn, Thanh Dương Tông thắng, chèn ép tứ đại tiên môn không nói nên lời, nhưng sự phẫn nộ của đệ tử tiên môn phía bên kia vốn vẫn chưa giảm nửa phần, thậm chí còn mãnh liệt hơn nữa, cho nên đương nhiên lúc này Thanh Dương Tông cũng không dám để cho Phương Nguyên chạm trán trực tiếp đệ tử tứ đại tiên môn, cho dù đối phương không dám công khai ngộ nhỡ hạ độc sau lưng gì đó, không chắc chắn sẽ không xảy ra.
Về phần trận đại chiến này nhân tài ngũ đại tiên môn đông đảo thật sự không thiếu một người là Phương Nguyên.
Huống hồ thân thể hắn bị thương vốn không chịu được trận đánh kéo dài, trận đại chiến phòng thủ này cũng không thích hợp với Phương Nguyên.
Hắn đã luyện hóa viên Hỏa châu mà Lạc Phi Linh đưa cho, thế nhưng nội thương cỡ này trong thân thế vốn dĩ không thể khỏi nhanh như vậy, cần một thời gian khoảng mấy ngày chữa trị, thế nên Phương Nguyên cũng không vội vã, chỉ dùng võ công hiếm có này vừa tập trung xem trận đại chiến bên ngoài tận lực suy nghĩ về sự rối loạn tu vi tu vi trong người của bản thân và biện pháp phải giải quyết ra sao.
Huyền hoàng khí vốn tinh thuần vô cùng, nay lại rối loạn kinh khủng.
Lúc trước gặp hắc ám ma tức thì trong pháp lực của Phương Nguyên đã hòa vào một phần hắc ám ma tức một cách kỳ lạ, điều này cũng đã đủ kỳ quái, vì việc mở một con đường máu từ trong đám ma vật, hắn lại càng ngừng tâm lý phòng ngự, tiếp nhận huyết tế chi lực bất tận lại lợi hại hơn này, nhiều loại pháp lực ngổn ngang rối loạn cùng một chỗ, dĩ nhiên khiến cho khí huyền hoàng loạn thành một đống.
Thế nhưng so ra thì trái lại cảnh giới tu vi của Phương Nguyên tăng lên không ít.
Nay hắn đã là cảnh giới luyện khí tầng tám viên mãn, thuận theo đó đột phá luyện khí tầng chín cũng chỉ tốn một chút sức.
Nhưng lần này Phương Nguyên không vội vã, chỉ là đang nghĩ đến con đường tu hành sau này!
Trước đây hắn nhờ vào Thuật Thiên Diễn đã suy ra một con đường tu luyện huyền hoàng nhất khí quyết, đi xuôi theo con đường đó xây dựng đạo cơ huyền hoàng trở ngại không lớn, nhưng nay tính chất pháp lực đã thay đổi, vẫn đi con đường đó sẽ không thông, cho nên đặt trước mặt Phương Nguyên là hai con đường, một cái là dùng đủ mọi biện pháp luyện lại pháp lực kia thành huyền hoàng khí tinh thuần nhất.
Cách khác đó là dựa theo con đường đi lúc bây giờ, một lẫn nữa thôi diễn pháp Trúc Cơ.
Thế nhưng ai biết được con đường tu đạo được xây dựng dưới tình huống này rối tung tối mù như thế nào đây?
Thế nên sau một phen nghĩ sâu tính kỹ, Phương Nguyên vẫn vận dụng Thuật Thiên Diễn lại một lần nữa, thôi diễn phương pháp một chốc đã luyện pháp lực của mình trở về lại, cuối cùng bỏ ra thêm lượng lớn linh thạch, nhưng dầu gì cũng có kết quả, luyện hóa trở về một lần nữa là ổn thỏa, thế nhưng cũng khá phiền phức, trong hồ Ma Tức này không có võ học này, chỉ có thể sau khi ra khỏi đây rồi nói sau!
"Phương Nguyên sư huynh, có đệ tử tứ đại tiên môn muốn gặp huynh!"
Bên ngoài có đệ tử Tiểu Trúc Phong tiến vào bẩm báo với nét mặt ngưng trọng.
"Bọn họ có chuyện gì chăng?"
Phương Nguyên cũng nhíu mày khẽ hỏi.
Thanh Dương Tông ra nghiêm lệnh không cho người tứ đại tiên môn tiếp cận hai người Phương Nguyên và Lạc Phi Linh, nói cách khác dưới tình huống bình thường chính là đệ tử tứ đại tiên môn ầm ĩ muốn gặp hắn, đệ tử Thanh Dương Tông cũng sẽ không màng tới, nay nếu đệ tử Tiểu Trúc Phong tiến vào hỏi ý hắn, chắc là đối phương ồn ào không nhẹ, ngay cả hai người Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân cũng đều hơi lưỡng lự.
"Hình như bọn họ còn có một nhóm đệ tử vẫn chưa đến, chúng muốn thử hỏi huynh một chút có biết tung tích của mấy người đó hay không?"
Đệ tử kia kể lại một lần nữa, Phương Nguyên mới hiểu ra.
Hóa ra hai ngày trôi qua, đệ tử tứ đại tiên môn phần lớn cũng đã chạy đến Bát Hoang Vân Đài cùng nhau ngăn địch, nhưng mỗi tiên môn đều vẫn thiếu vài chục đệ tử, đó là một nhóm người lúc đó đuổi giết bọn Hắc Bạch Song Sát phá nổ Bát Hoang Vân Đài, theo lý bất luận bọn họ có đuổi theo hay không thì lúc này cũng đã trở về tập kết cùng đệ tử tiên môn, nhưng thời gian hai ngày trôi qua hết lần này tới lần khác vẫn không có một chút tin tức, chân truyền tứ đại tiên môn hiển nhiên cũng hơi không yên tâm, không có cách nào nên đến đây hỏi.
"Những người này lại vẫn chưa quay về, chẳng lẽ đã gặp phải điều gì sao?"
Trong lòng Phương Nguyên khẽ dao động, hắn thầm suy đoán lần cuối cùng nghe được tiếng động của đệ tử tiên môn vẫn là đang ở ngoài cốc thần bí kia, mà sơn cốc đó cực kỳ bí ẩn lại có chút kỳ lạ, chỉ e người bình thường muốn tìm cũng tìm không thấy, điều quan trọng nhất là thị tùng áo đen quấy phá trong sơn cốc kia đã bị Phương Nguyên và Lạc Phi Linh chém, hẳn là lại không càn quấy nữa chứ!
"Ngươi có thể nói cho bọn họ biết, trên đường ta cùng với Lạc sư muội trở về đã từng nhìn thấy một vùng sơn cốc có hơi cổ quái!"
Cân nhắc một hồi, Phương Nguyên vẫn nói ra, để cho mấy người đó chú ý đến sơn cốc phía đó một chút.
Thế nhưng vẫn chưa nói hết câu lại chợt có một tiếng người gào to: "Nhanh chóng bày trận, chuẩn bị nghênh địch, ma vật lại đến!"
Theo tiếng hét lớn này, cả một đám đệ tử trông ngưng trọng, lao nhanh ra khỏi Bát Hoang Vân Đài.
Ngay cả đệ tử tứ đại tiên môn muốn gặp Phương Nguyên, lúc này cũng đều chẳng quan tâm đến, vội vã chạy nhanh ra ngoài, vừa rồi ma vật lui đi bọn họ mới có thời gian lo lắng những việc này, nay ma vật lại tiếp cận là lúc nguy cấp, cũng chẳng ai quan tâm đến những đệ tử tiên môn đã mất tích, sự việc cấp bách đương nhiên vẫn nên đánh lui bọn ma vật đang nhào lên rồi sau đó mới suy tính những việc khác.
"Trời ạ, ma vật lúc này đây..."
"Tại sao lại nhiều đến vậy chứ?"
Rất nhanh các đệ tử bên trong Bát Hoang Vân Đài chạy vội ra ngoài đều hoa mắt ngay lập tức.
Mặc dù Phương Nguyên đang ở trong Bát Hoang Vân Đài nhưng hắn đã làm pháp thuật trên người vị đệ tử Tiểu Trúc Phong này, Phương Nguyên có thể nhìn thấy cảnh tượng mà tên đệ tử này thấy, bấy giờ nương theo ánh mắt của người đó, hắn cũng nhìn thấy biến hóa ở ngoài Bát Hoang Vân Đài, vẻ mặt hoảng hốt!