Mặc dù không có bao nhiêu linh tính nhưng chúng vẫn hiểu được theo cái lợi tránh cái hại, chúng nó với số lượng nhiều khí thế mạnh mẽ nên đều theo quần chúng liều mạng đánh về phía Bát Hoang Vân Đài, nhưng nếu tình thế không đúng, thương vong nặng nề, chúng nó cũng có thể tan rã!
"Đệ tử Huyền Kiếm Tông nghe lệnh, giết phá vòng vây, trực tiếp giết Ma Tượng ở ngoài trăm dặm!"
Có thể hấy Ma Tượng vọt đến chân truyền Huyền Kiếm Tông lập tức hét lớn một tiếng, một thanh trường kiếm đã xông ra ngoài, tàn thân như hóa thành một luồng sao băng, một lần đã lướt hơn mười trượng, kéo rất nhiều ma vật dọc đương thành mảnh nhỏ, sau đó vọt thẳng về phía Ma Tượng, sau y có hai mươi ba tên đệ tử Huyền Kiếm Tông đồng loạt hét lớn, tất cả đều đi theo sau chân truyền Huyền Kiếm Tông, kiếm quang tự như một vùng sao sáng.
"Ha ha, đệ tử Huyền Kiếm Tông tỏ uy phong, đệ tử Thú Linh Tông ta có thể kém bọn họ sao?"
Chân truyền Thú Linh Tông thấy thế cũng cười khẩy nói: "Tất cả đi canh giữ ngoài Bát Hoang Vân Đài cho ta, mỗi người trông coi ba trượng mặt đất, hễ có một con ma vật vọt vào được Bát Hoang Vân Đài thì sau khi trở về hãy ôm chiến thú của mình mà ngủ ba ngày luôn đi!"
"A!" "A!" "A!"
Tất cả đệ tử Thú Linh Tông đều hét lớn, cả bọn khống chế thú hồn như thủy triều đi ra bên ngoài.
"Ta... Ta cũng muốn theo chân bọn họ!"
Bên trong Bát Hoang Vân Đài, Quan Ngạo thấy nhiệt huyết sôi trào muốn thử xem sao, dường như tác phong của đệ tử Thú Linh Tông rất hợp lòng hắn ta.
Tiểu Kiều sư muội cùng với Tiểu Lạt Tiêu Lăng Hồng Ba nhìn thoáng qua, Tiểu Kiều sư muội nói: "Lần này đến ngươi đi!"
Tiểu Lạt Tiêu khẽ gật đầu, xoay người lại vỗ đầu Quan Ngạo, quát lên: "Ngồi xuống cho ta!"
"À!"
Quan Ngạo bị đánh cũng không dám cãi lại, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Chúng đệ tử tiên môn đều nóng lòng muốn thử, rất mong Quan Ngạo lại lần nữa mắc sai phạm, cảm giác đánh vào cái đầu lông mềm như nhung này đã thật.
Thế nhưng cũng không phải ai cũng có thể đánh, quy tắc do Tiểu Kiều sư muội định ra, chỉ có nữ đệ tử mới được đánh.
"Đệ tử Bách Hoa Cốc nghe lệnh, một nửa tiến lên Vân Đài nghe theo hiệu lệnh đệ tử Thượng Thanh Sơn tiêu diệt Ma Cầm trên không trung, nửa còn lại cố hết sức cứu trị đệ tử tiên môn bị thương, nhớ kỹ lúc này tất cả mọi người đều là châu chấu cùng một chiến tuyến, không quan tâm trong lòng các ngươi bất mãn nhiều đến đâu thì giờ cũng phải thu lại cho ta, có gì thì đợi đến khi rời khỏi Bát Hoang Vân Đài rồi nói sau, bây giờ tất cả mọi người là đồng đạo tiên môn!"
Đệ tử Bách Hoa Cốc đã định trước không thể uy phong giống đệ tử Thú Linh Tông và Huyền Kiếm Tông, chỉ có thể phòng thủ ở phía sau.
Thế nhưng dường như Tiêu sư tỷ Bách Hoa Cốc lo bọn họ làm chuyện xấu, đặc biệt nói một câu, vẻ mặt nghiêm túc khiến cho ai cũng không dám vi phạm.
"Tiêu sư muội, việc đó cứ yên tâm, đệ tử tiên môn không ai là kẻ ngu cả, biết chừng mực!"
Chân truyền Thượng Thanh Sơn thản nhiên nói, sau đó tiên phong dẫn theo đông đảo đệ tử bay vút đến Bát Hoang Vân Đài, đoán trước phương hướng ma vật tấn công, có người thôi diễn đại trận biến hóa, trước hết sắp xếp kế sách đối phó, ngay lúc này thì những người khác đều khai triển pháp thuật phòng hộ, bảo vệ đỉnh đầu, sau đó sử dụng các loại pháp bảo đánh giết ma vật đánh úp trên không trung thành từng mảnh.
Cùng với việc Thanh Dương Tông tự mình chống đỡ vào mấy ngày trước, trái phải kém cỏi không đồng nhất, Bát Hoang Vân Đài hiện nay đã bị bao vây tầng tầng lớp lớp.
Tứ đại tiên môn quyết định đến trước khi cứu viện thì chúng đệ tử tiên môn có thể sẽ trốn tránh, sẽ mưu cầu lợi ích.
Thế nhưng nếu đã đến đây cứu viện, vả lại sự việc trọng đại, đệ tử ngũ đại tiên môn ai cũng sẽ không e sợ!
Hơn nữa sâu bên trong họ vẫn sinh ra một chút lòng toan tính.
Mà ngay lúc này bên trong Bát Hoang Vân Đài, Phương Nguyên luyện hóa quả Hỏa Châu cũng âm thầm chú ý diễn biến tình thế, thấy tình hình như này lại mỉm cười đầy bất đắc dĩ, đệ tử ngũ đại tiên môn đều liều mạng như bậy tất nhiên Bát Hoang Vân Đài có thể giữ được.
Chỉ là khiến cho Phương Nguyên nhất thời không nắm bắt được chính là lúc trước hắn và Lạc Phi Linh đi xin cứu viện, tứ đại tiên môn thoái thác nhau, lạnh lùng khó ưa, thậm chí vì lợi ích mấy tiên môn không tiếc thừa cơ hãm hại Thanh Dương Tông, cùng với việc giờ phút này mọi người đồng tâm hiệp lức sức mạnh thành đồng, hết lòng liều mạng phối hợp nhau bảo vệ Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn, rốt cuộc đâu mới là dáng vẻ chân chính của tứ đại tiên môn?
Hoặc có lẽ là cả hai?