Chẳng lẽ sự thật trắng đen có thể đảo ngược như vậy được sao?
Vốn là Thanh Dương Tông sốt ruột cầu tứ đại tiên môn cứu giúp, sao lại trở thành bọn họ cầu viện Thanh Dương Tông rồi?
Mỗi một đệ tử tứ đại tiên môn đều thấy ấm ức trong lòng vô cùng, hận không thể lập tức liều mạng với Thanh Dương Tông, thế nhưng trái lại đệ tử dẫn đầu tứ đại tiên môn đều duy trì sự trầm mặc, bọn họ đều thừa nhận những lời của Tiêu sư tỷ Bách Hoa Cốc, cả đám đều chấp nhận thế cục này rồi, dĩ nhiên không phải là tứ đại tiên môn cứu viện Thanh Dương Tông mà là đại biểu tứ đại tiên môn đến mượn đường.
Cho dù tình thế này khiến cho người người uất ức vô cùng, nhưng còn có thể làm thế nào chứ?
Sống chết của đệ tử Thanh Dương Tông và lợi ích tiên môn họ thì cái nào quan trọng hơn?
Sống chết của bản thân cùng với lợi ích tiên môn họ thì ai quan trọng hơn?
Chân tướng sự thật và sống chết bản thân thì điều gì quan trọng hơn?
Đáp án quá rõ ràng rồi!
Ma vậy xung quanh đã tụ lại đây rồi, như hổ rình mồi, tựa như lúc nào cũng sẽ phát động tấn công ngay, sự đáng sợ khó mà hình dung được, nếu bây giờ thái độ tứ đại tiên môn không thống nhất với Thanh Dương Tông thì Thanh Dương Tông có thể lui về Bát Hoang Vân Đài, trốn ở bên trong ung dung tự tại, mà bọn họ lại phải ở ngoài đây chống đỡ sự công kích như sóng triều của vô tận ma vật, thế thì còn bao nhiêu người có thể sống sót đây?
Bây giờ con đường sống duy nhất của ngũ đại tiên môn đó là bảo vệ tòa Bát Hoang Vân Đài cuối cùng này, cũng như cố hết sức bảo vệ tính mạng đệ tử môn hạ, chờ cho đợt thí luyện kết thúc, sau đó đều rời khỏi hồ Ma Tức, ngoài việc này thì cũng không có gì quan trọng hơn nữa rồi!
Đối với hai người phá nát Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn kia đương nhiên không bỏ qua dễ dàng như vậy được!
Nhưng giờ cũng không còn cách nào khác, tứ đại tiên môn không có bất kỳ chứng cớ nào cả!
Chỉ cần không có chứng cứ thì Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn bị hủy là do Hắc Bạch Song Sát, chẳng liên quan gì đến Thanh Dương Tông!
Nếu vậy bọn họ cũng chỉ có thể vào trong Vân Đài trước, bảo vệ nơi này trước rồi tính sau!
Những chuyện khác có lẽ chờ đến khi rời khỏi hồ Ma Tức rồi nói sau, vừa lúc đệ tử vẫn luôn truy bắt Phương Nguyên và Lạc Phi Linh đến cũng có chứng cứ giải thích được hai người này trở về như thế nào, vậy thì tốt xấu gì cũng có lý do giải thích!
Còn bây giờ thì nhịn trước đã!
Theo một câu của Tiêu sư tỷ Bách Hoa Cốc thì phẩn thỏa thuận này đã đạt được rồi!
Hai đại chân truyền Thanh Dương Tông là Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân xem như thầm thở phào nhẹ nhõm, trước sai người âm thầm bảo vệ trung tâm Bát Hoang Vân Đài nay cũng chính là mạch máu của ngũ đại tiên môn, sau đó mới cho phép đệ tử tứ đại tiên môn vào đó, rồi lập tức gom các vị chân truyền đến một nơi, bàn bạc rốt cuộc phải làm thế nào để ngăn chặn ma vật bất tận như sóng cuộn từng đợt kia!
Ngay lúc này Phương Nguyên thân là đại đệ tử vốn cũng nên tham dự, thế nhưng Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân vẫn để hắn tránh đi.
Dù sao lúc này thân phận Phương Nguyên đặc thù, một khi tham dự vào trái lại có thể khơi đòn phản công từ tứ đại tiên môn.
Mà Phương Nguyên hiển nhiên cũng vui vẻ khi được như vậy, thân thể hắn bị thương nặng cũng cần chữa thương trước thật rồi nói sau!
Trong Bát Hoang Vân Đài Phương Nguyên tìm nơi yên tĩnh rồi tìm đệ tử Tiểu Trúc Phong hộ pháp, sau đó nuốt quả hỏa châu mà Lạc Phi Linh đã đoạt giúp hắn vào, tiếp đó mượn lực từ dược tính hỏa châu, pháp lực chạy dọc toàn thân thể, cố gắng chữa trị nội thương trong cơ thể, tuy nội thương không phải trong một khoảng thời gian ngắn có thể tốt hơn, nhưng hỏa châu quả thực chính là thánh phẩm chữa thương luôn có sự trợ giúp rất lớn!
"Gào!"
Ở ngoài Bát Hoang Vân Đài, bọn ma vật lại phát động một đợt tấn công.
Hắc Diễm Cự Tượng thân cao bảy tám trượng, Hắc Phong Khô Lâu từng lớp từng lớp, Hắc Ám Ma Đằng chui dưới mặt đất, Hắc Ám Ma Lang tụ họp kêu gào khắp nơi, cùng với Hắc Vân Ma Cầm rậm rạp phủ kín một vùng trời đều tấn công về phía Bát Hoang Vân Đài, dưới thế tấn công ầm này thì Bát Hoang Vân Đài với diện tích vốn dĩ khá rộng lại có vẻ như một vùng đất nho nhỏ lay động trong cơn mưa gió.
"Thế tiến công của bọn ma vật càng ngày càng mãnh liệt."
Mạnh Hoàn Chân chân truyền Thanh Dương Tông thở dài nói: "Trước đó vài ngày vẫn chỉ là ma vậy xung quanh đây tấn công nơi này, nhưng dần dà càng giết càng nhiều, mỗi trận đánh thì số lượng của chúng sẽ nhiều lên gấp đôi, mà đệ tử tiên môn chúng ta chiến đấu trong cuộc chiến ác liệt này cũng thương tổn càng ngày càng nhiều, đặc biệt tổn hại, nói ra thật xấu hổ, kỳ thực ngay trước lúc chư vị đến, chúng ta đã suýt không phòng thủ nổi đợt tập kích tiến công của một đợt ma vật, mà giờ từng đợt tiến công sợ là mạnh hơn không chỉ gấp hai ba lần trận vừa rồi..."