Đại Kiếp Chủ

Chương 252: Lại thấy mèo trắng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

"Chúng ta đi thôi!"

Dùng một kiếm đánh bay Tiểu Viên sư huynh, Phương Nguyên gọi Lạc Phi Linh, sau đó ánh mắt lướt qua xung quanh.

Hắn chẳng nói gì cả, chỉ liếc mắt nhìn, sau khi ánh mắt hơi dừng lại trên mặt Lữ Tâm Dao thì xoay người rời đi!

Phương Nguyên biết Lữ Tâm Dao vừa rồi đã dùng ngọc phù chiếu vào hư không, định lưu lại cảnh mình ra tay tấn công.

Nhưng đều vô dụng, mình dùng Lôi Đình Phích Lịch Phách Tuyệt Cửu Thiên Kiếm. Môn kiếm đạo này đừng nói là người trong tiên môn, mà ngay cả trong giang hồ thế tục chỉ cần giơ tay là túm được một đám người am hiểu nó, nếu nàng ta muốn dùng kiếm đạo nào để chứng thực thân phận của mình thì khác nào nói đùa đâu...

Mười mấy đệ tử Bách Hoa Cốc ở xung quanh mắt thấy họ rời đi, nhưng đều ngây ra, không ai dám tiến lên ngăn cản!

Họ hoàn toàn không ngờ rằng ngay cả kỳ tài Tiểu Viên sư huynh, người được một đám tiền bối ca tụng là trăm năm khó gặp, cũng bị thất bại. Mà tu vi của đối thủ rõ ràng cũng không cao hơn y bao nhiêu, nhưng lại tỏ ra rất dễ dàng đánh bại được y. Trong trận chiến vừa rồi, thậm chí người ta còn không thèm thi triển thần thông, chỉ dùng thanh kiếm trong tay mà đã phá được Hồng Liên kiếm trận...

Sau khi chứng kiến cảnh đó, họ đã sinh ra một nỗi sợ hãi vô biên đối với Phương Nguyên, hay nói chính xác hơn là đối với nam tử mặc áo bào xanh đeo mặt nạ khóc kia!

Vào lúc này, ai mà dám lỗ mãng đứng ra ngăn cản chứ?

Trừ phi là Lữ Tâm Dao, đệ tử nhập thất tiên môn ra lệnh...

Nhưng khi họ nhìn về phía Lữ Tâm Dao, lại thấy sắc mặt nàng ta trắng bệch, đang đứng thất thần.

Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, mắt thấy hai người kia đã chạy thật xa, nhưng đệ tử Bách Hoa Cốc lại không có phản ứng gì.

"Chư vị đạo hữu Bách Hoa Cốc, hai tên tặc tử kia đâu rồi?"

Lúc đám đệ tử Bách Hoa Cốc còn đang chìm trong hoang mang, thì từ xa vang lên một tiếng hét lớn, trong hư không phía xa có một nhóm người chạy tới. Ra là truy binh của các tiên môn khác đã lên đường quay về từ sớm, chạy một mạch cả quãng đường, rốt cuộc cũng tới nơi. Họ vốn tưởng rằng Bách Hoa Cốc bất luận thế nào cũng sẽ cầm chân Phương Nguyên trong chốc lát, đợi họ chạy tới, nhưng đến nơi thì mọi người đều ngẩn ra.

"Bọn chúng đâu rồi?"

"Bách Hoa Cốc các ngươi nhiều người như thế, mà không ngăn được hai người bọn chúng à?"

Mười mấy đệ tử Bách Hoa Cốc đang có mặt ai nấy đều mang vẻ mặt đưa đám, người bị thương cũng không nhiều, chỉ là hơi ngơ ngác. Nhưng hai đệ tử Thanh Dương Tông kia thì không thấy mặt mũi đâu, nhất thời đám truy binh vừa chạy đến đều lấy làm kinh hãi, lớn tiếng quát hỏi..

"Bọn chúng... bọn chúng chạy về phía đó..."

Tiểu Viên sư huynh đang ngã dưới đất lớn tiếng rống lên. Vừa rồi y hộc ra một búng máu, vết thương không phải do Phương Nguyên gây ra, mà là pháp thuật của hắn bị phá nên chịu phản phệ. Sau khi y thở lấy hơi một lúc đã hồi phục vài phần, trong mắt tóe ra tia lửa giận, chỉ về phía hai người Phương Nguyên bỏ chạy, sau đó gào lên: "Đệ tử Bách Hoa Cốc, đi theo ta, bất kể thế nào cũng phải đuổi kịp bọn chúng... Không tiếc bất cứ giá nào, phải đuổi kịp đệ tử Thanh Dương Tông..."

Giờ phút này đôi mắt y hằn cả tơ máu!

"Phương Nguyên, ngươi đã sỉ nhục ta quá đáng..."

"Dù vừa rồi ngươi... ngươi thắng ta, thì cũng thôi đi, lại còn nói Cửu Thiên Kiếm chết tiệt gì đó, tưởng rằng ta chưa từng nghe thấy tên bản kiếm phổ buồn cười ấy sao? Ngươi... ngươi không những muốn thắng ta, mà còn muốn bêu xấu thanh danh của ta..."

"Vừa rồi... ta đã quá bốc đồng, ta phải... đấu với ngươi một trận nữa!"

Bị sự điên cuồng thúc giục, y nuốt mấy viên đan dược, cố gắng chịu đựng tiếp tục đuổi theo Phương Nguyên.

Trong cả quá trình, Lữ Tâm Dao không hề làm ra phản ứng gì, chỉ yên lặng theo sau mọi người.

Nàng ta bỗng nhiên cảm thấy chán nản với cuộc truy quét này.

"Mau đi thôi, chắc hẳn chân truyền của những tiên môn khác cũng đã đuổi tới rồi..."

Lúc này, Phương Nguyên nhờ dùng một kiếm chiến thắng Tiểu Viên sư huynh, khiến chúng đệ tử Bách Hoa Cốc hoảng sợ, cũng vội vàng chạy đi, thẳng về phía lãnh địa Thanh Dương Tông. Nửa canh giờ sau, hai người đã nhìn thấy mảng ma vân đang cuồn cuộn ở đằng xa trước mặt, đen kịt đến tận chân trời, nối liền một mảnh trời đất, bên trong truyền ra tiếng ma rống đáng sợ, chính là ma địa đang tràn đầy hắc ám ma tức!

Đến nơi, Phương Nguyên và Lạc Phi Linh đáp xuống đất. Bên ngoài hắc ám ma tức khá thưa thớt, họ có thể điều khiển pháp bảo để di chuyển, nhưng lúc vào ma địa vẫn còn ra oai như thế thì sợ rằng chỉ có một con đường chết mà thôi...

"Phương Nguyên sư huynh, sợ gì chứ, huynh lợi hại như vậy, sao không đánh cho họ tan tác tả tơi luôn đi?"

Lạc Phi Linh tỏ vẻ chưa đã ghiền, xúi giục Phương Nguyên.

"Chiến thắng vừa rồi thật ra là có chút may mắn!"

Phương Nguyên cười gượng một tiếng, đáp: "Hiện giờ vết thương trong người ta vẫn chưa lành, không thể chiến đấu quá lâu. Nếu chân truyền Bách Hoa Cốc thực sự muốn quần đấu với ta, thì thắng bại chưa chắc đã biết được. Nhưng có vẻ y rất kiêu ngạo, ngay từ đầu đã thi triển thần thông mạnh nhất để cứng đối cứng với ta, ngược lại đã cho ta một cơ hội tốt. Chỉ cần phá hủy mũi nhọn tấn công của y, là có thể nắm được cơ hội đánh bại y..."

"À..." Lạc Phi Linh bấy giờ mới gật đầu lia lịa: "Vừa rồi ta xem say sưa quá, quên mất là huynh còn đang bị thương!"

Nàng vừa trò chuyện sôi nổi vừa bước lên trước: "Vậy bây giờ để ta bảo vệ huynh!"

"Ôi, chân của muội còn chưa khỏi mà, đừng thể hiện quá..."

Phương Nguyên hơi bất đắc dĩ, vừa rồi dùng pháp bảo phi hành, Lạc Phi Linh rất vui vẻ, nhưng vừa xuống khỏi pháp bảo, bước chân của nàng lại bắt đầu khập khiễng. Con mèo trắng kia cắn chân nàng bị thương, tuy không độc nhưng rất đau đớn, ngày một ngày hai không thể chữa khỏi ngay được...

"Chân thế nào rồi?"

Lạc Phi Linh tỏ vẻ không phục: "Lần này ta đã có chuẩn bị!"

Phương Nguyên ngây ra: "Chuẩn bị cái gì?"

Lạc Phi Linh lấy ra hai cái gậy từ trong túi càn khôn: "Lần này ta có hai cây gậy rồi..."

Phương Nguyên: "..."

"Muội cứ đi theo sau ta như trước là được rồi..."

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️