Có phải bọn họ muốn cá cược đâu cơ chứ, vì giữ mặt mũi cho đồng môn, giúp Chu Thanh Việt giữa thể diện thôi mà!
Nên biết là, đây là viên linh thạch đầu tiên mà họ được nhận kể từ sau khi vào tiên môn, nó còn quý giá hơn bảo bối nào!
Khi nãy, tên nhãi Phương Nguyên kia cũng không nói gì, chỉ cầm linh thạch của Chu Thanh Việt rồi rời đi. Điều này khiến bọn họ hí hửng nghĩ rằng chuyện đặt cược chỉ là gió thổi mây bay. Chẳng ai ngờ là lại có một tên thu nợ ở đây…
“Chư vị tiểu tiên trưởng, với thân phận của các vị, sẽ không giật nợ chứ hả?
Tôn quản sự cười hì hì, hai tay vươn tới trước mặt từng người.
Nhìn người đàn ông gầy gò, khuôn mặt láu cá đang hí hứng cười, bọn họ chỉ muốn đập hắn một trận…
“Khụ, đường đường là đệ tử tiên môn, lời nói như bát nước đổ đi, ai đặt bao nhiêu thì giao bấy nhiêu….
Không khéo là ngay lúc này, Tiểu Kiều sư muội không nhịn nổi, nàng cười nói.
“Việc này…
Đám tiên môn đệ tử tức đến hai mắt bốc hỏa nhưng vẫn có người tính phóng khoáng, coi thường linh thạch, họ không chịu được lão kia, càng không thể quỵt nợ trước mặt Tiểu Kiều sư muội được, có người hừ lạnh một tiếng rồi thảy viên linh thạch cho Tôn quản sự.
“Ai, đa tạ, đa tạ….
Tôn quản sự hí hửng, tuy đầu cúi lưng khom nhưng tay thì đưa tới trước mặt từng người.
Trước mặt không chỉ có tên tạp dịch, mà còn có Tiểu Kiều sư muội, dù trong lòng những người đó không cam tâm nhưng vẫn phải giao nộp linh thạch trong tay ra. Duy chỉ có tên mập cược mười viên linh thạch gần như tức xỉu.
Sau khi nộp một viên linh thạch cho Tôn quản sự thì mắt trợn trừng, hai tay chống nạnh, bộ dạng như thể “Tiền không có, chỉ có mạng….
“Ha ha, ta thay Phương sư đệ đa tạ các vị tiểu tiên trưởng…
Tôn quản sự cất năm, sáu viên linh thạch.
Trên khuôn mặt đầy vẻ hớn hở, hắn vái tay chào rồi đắc ý rời đi.
Chu Thanh Việt có thể cảm nhận được rõ ràng những ánh mắt đầy phẫn nộ và hận ý của mọi người xung quanh. Y biết là do mình liên lụy họ trong việc mất đi linh thạch. Hiện giờ bọn họ rất bất mãn với hắn, điều đó khiến cả người y đổ đầy mồ hôi lạnh, vội vàng giận dữ mắng:
“Chư vị sư huynh đừng tức giận, sớm muộn gì Chu Thanh Việt ta đây cũng sẽ trả lại các ngươi. Chỉ hận tên tặc Phương Nguyên xảo trá nghèo rớt mùng tơi kia…
“Chu sư đệ, ta có lời không biết có nên nói không!
Chu Thanh Việt còn chưa đổ tội xong thì bên cạnh, Tiểu Kiều sư muội thở dài.
Y không dám đắc tội với vị tiểu thiên kiêu này, vội vàng gật đầu nói:
“Mời Tiểu Kiều sư muội nói!
Tiểu Kiều sư muội thản nhiên:
“Nếu ta là ngươi, ta sẽ không nghĩ tới chuyện gây khó dễ với người từng đứng đầu Tiên Bảng!
Nhất thời Chu Thanh Việt đực ra, mặt đỏ bừng.
Một đệ tử tiên môn đang đứng bên cạnh cũng có chút bất mãn nói:
“Sao Tiểu Kiều sư muội lại bênh tên người rớt mùng tơi kia?
“Ta bênh hắn?
Tiểu Kiều sư muội cười lạnh, thản nhiên nói:
“Chỉ là ta không muốn các ngươi đắc tội với đồng môn tương lai mà thôi…
“Đồng môn?
Nghe được lời này, chúng đệ tử tiên môn biến sắc.
Nhưng ngay lập tức đã có người cười nói:
“Tiểu Kiều sư muội cứ nói đùa, mặc dù trong lịch sử tiên môn từng có đệ tử tạp dịch tấn thăng lên đệ tử tiên môn.
Nhưng giờ không như xưa, tài nguyên lớn hơn hết thảy.
Mà tu hành càng ngày càng khó.
Tầng thứ hai Luyện Khí khó hơn tầng thứ nhấtLuyện Khí rất nhiều, tầng thứ ba Luyện Khí còn gấp mấy lần tầng thứ hai. Ngay cả loại tài nguyên như linh thạch mà tên đệ tử tạp dịch ấy còn không có, huống chi còn không có sự chỉ dạy của sư tôn. Chỉ bằng sự tự học tìm tòi mà muốn thi vào tiên môn, đúng là chuyện hài hước mà….
Mấy người đệ tử tiên môn khác nghe vậy cũng gật đầu phụ họa.
Nếu đệ tử tạp dịch dễ dàng trở thành đệ tử tiên môn như vậy thì thân phận đệ tử tiên môn quá mất giá rồi.
Tiểu Kiều sư muội từ chối trả lời vấn đề này, chẳng qua, nàng nhìn sang Chu Thanh Việt, người mà nãy giờ không nói lời nào:
“Chu sư đệ có khúc mắc với hắn?
Chu Thanh Việt há miệng nhưng lại không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào, hắn buồn bã nói:
“Hồi trước không có, nhưng hôm nay, tên nghèo rớt mùng tên kia dám coi thường ta, xem như thù này đã kết!
“Đó chính là lý do ta muốn khuyên ngươi!
Tiểu Kiều sư muội thản nhiên trả lời rồi nàng thở dài:
“Tuy rằng tu hành một đạo, trước dễ sau khó là lẽ đương nhiên.
Theo lẽ thường, càng về sau thì tiến độ của đệ tử tạp dịch sẽ ngày càng chậm lại, khoảng cách chênh lệch giữ chúng ta sẽ lớn dần.
Nhưng với Chu sư đệ, ngươi hẳn là hiểu được, tầng thứ nhất Luyện Khí của ngươi viên mãn là do đâu, còn hắn trong hoàn cảnh nào mà tu ra được…
“Có thể làm chuyện mà người thường không làm được, lại có thể nhẫn những chuyện mà người thường không nhẫn được. Vốn dĩ là kẻ đứng đầu Tiên Bảng, lại có thể đè xuống ngạo khí trong lòng, tiến vào tiên môn làm tạp dịch…:
Nói đến đây, nàng lắc đầu rồi khẽ thở dài:
“Ha ha, ta không biết ngươi suy nghĩ thế nào, nhưng nếu ta có một vị đồng môn như thế, không chỉ thiếu kết thù, ta nhất định sẽ kết thân với người đó…
Các bạn eii, Uyên vẫn nhận lì xì từ đây tới tết âm lịch năm sau luôn ạ TT^TT Donate cho mình có xèng mua mì tôm sẽ thiết thực hơn pm hỏi là chừng nào có chương nha ~