Phương Nguyên còn không đến năm mươi tuổi, mà Đế Hư ít nhất đã có thọ nguyên ba ngàn năm. Nhưng hiện giờ Phương Nguyên bảo Đế Hư chỉ như một đứa nhỏ. Lời này không phải trêu chọc mà nói rất nghiêm túc.
Bởi vì nhân tộc có văn minh lâu dài, dưới văn minh này hun đúc, con người không cần đến hai mươi năm đã trưởng thành, cho nên hiện giờ Phương Nguyên năm mươi tuổi đã là một người trưởng thành.
Nếu không có văn minh nhân tộc, vứt Phương Nguyên vào trong ổ dã thú, tiếp tục lớn lên thì hắn vẫn chỉ là một con dã thú mà thôi.
Giống như Đế Hư, cho dù hắn đã sống ba ngàn năm, nhưng hắn không có tộc đàn của mình, không có văn minh của mình, cho nên đối với sinh mệnh tương đối dài lâu của hắn, hắn hiện giờ vẫn chỉ là một đứa nhỏ! Một đứa nhỏ còn chưa lớn!
Đế Hư không biết có hiểu ý của Phương Nguyên hay không, nhưng hắn rõ ràng hơi không vui. Hắn không nhìn thấy tuyệt vọng tương ứng trên mặt Phương Nguyên, ngược lại thấy sự bình tĩnh sâu không đáy, điều này khiến hắn bất an.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây