Trong lòng hắn mang theo lo lắng mà đến, nhưng Phương Nguyên lại không nhìn ra được thứ hắn muốn thấy trong tấm bia đá, hắn cũng có chút thất vọng, nhưng lại vô cùng kính phục, tôn sùng Huyền Hoàng nhị đế.
Hắn nghĩ bia đá từ trời giáng xuống kia còn có vài khối, bây giờ hắn mới chỉ nhìn thấy ba khối mà thôi, nói không chừng còn có thể có rất nhiều bia đá tồn tại, bên trong những tấm bia đá còn lại hẳn ẩn giấu những bí mật như vậy, bây giờ hắn có chút sốt ruột, nói không chừng bí mật đại kiếp nạn giấu ở trong những tấm bia đá kia, việc hắn cần làm lúc này là phải đi tìm những bia đá còn lại, quan sát chúng.
Nghĩ như vậy, bàn tay Phương Nguyên nhẹ nhàng ấn trên trên bia một cái, thân hình bay thẳng lên trên mặt biển.
Thời điểm nhô ra khỏi mặt biển hắn cảm thấy bên trong đất trời sáng ngời, mặt trời ấm áp chiếu rọi lên thân thể khiến hắn cực kỳ thoải mái. Nhưng đột nhiên Phương Nguyên ngẩn người ra, hắn ngẩng đầu nhìn về phương bắc.
Ngoài khơi yên tĩnh kia bỗng nhiên có cơn sóng biển cao gần trăm trượng dâng lên cuốn tới, như một bức tường nước, trên bức tường nước có vài nữ tử khí cơ thâm hậu, một người trong đó trên người mặc giáp vàng, tay cầm kim thương, vô cùng uy phong, một thân chiến ý, trong hàng ngũ thập đại trưởng lão Vong Tình Đảo đứng hàng thứ ba, Kim Qua trưởng lão, sau lưng nàng là một loạt Hải Thần vệ nghiêm ngặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây