Một câu này nói rất đột ngột, trong sân lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.
Không biết bao nhiêu người đã đi ra mấy bước, lúc này đều quay người, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Phương Nguyên.
Phương Nguyên cũng không nói thêm gì, tay áo nhẹ nhàng xòe ra, đáy tay áo có thanh khí cuồn cuộn tỏa ra, đợi cho thanh khí tản đi, các tu sĩ lại phát hiện, trong sân đã có thêm một con cóc cao bằng một người, thành thành thật thật ngồi xổm dưới đất, con mắt lồi ra, ngơ ngác nhìn xung quanh, mà Phương Nguyên thì nghênh đón ánh mắt kinh ngạc của các tu sĩ, tay nhẹ nhàng vỗ lên lưng cóc.
Một đạo thần thức được đánh vào, con cóc đó liền ngoan ngoãn há to miệng!
Một gốc linh chu xanh tươi được hắc khí bao bọc từ trong miệng cóc bay ra, bồng bềnh trên lòng bàn tay Phương Nguyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây