Tính toán đã xong, Phương Nguyên lại bất động thanh sắc, hàn huyên với Chu tiên sinh và các đại tiên môn Vân Châu, dặn dò một số việc, sau đó nói lời từ biệt với Chu tiên sinh, lại bước lên lữ trình, Chu tiên sinh tóc trắng xoá, thân thiết dặn dò:
- Nhất định phải cẩn thận!
Phương Nguyên cười cười hành lễ, cam đoan với Chu tiên sinh:
- Tiên sinh yên tâm, hiện giờ người có thể khiến ta bị thương cũng không nhiều!
Nghi trượng lại chậm rãi rời khỏi Phục Ngưu sơn, dần dần không thấy thân ảnh của các tu sĩ phía sau, sắc mặt Phương Nguyên cũng trầm xuống, thầm cân nhắc chuyện của Thái tử Cửu Trùng Thiên hoàng triều, mặc dù gặp phải ở Vân Châu chỉ là một chuyện rất khó nói rõ, nhưng hắn vẫn sinh ra một loại dự cảm không tốt, đồng thời vì dự cảm này, trong lòng sinh ra một chút không thoải mái!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây