Một đoàn tử quang từ không trung phía đông nam xa xa bay đến, nháy mắt liền biến mất ở trung tâm đại trận mà Phương Nguyên mượn tàn trận Long Tích để bố trí.
Loáng thoáng có thể nhìn thấy ở giữa tử quang này dường như có một ngọn núi nho nhỏ.
Cũng vào lúc tử quang này chui vào lòng đất của đại trận này, đại trận Phương Nguyên lúc trước mượn Long Tích tàn trận bày ra lập tức biến mất, giống như băng khắc phong sương, nháy mắt tan vào trong hồ nước, cuối cùng biến mất không thấy đâu, bầu trời xung quanh lập tức trở nên trong veo, phong thanh vân đạm, thiên tượng biến ảo vô hạn vừa rồi lúc này đã hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Thậm chí, lúc này, ngay cả linh khí dồi dào ở chung quanh cũng biến mất, giống như bị kéo về nơi không biết.
Mà tương ứng, tử quang đó chui vào lòng đất, bắt đầu xuất hiện một loại khí tức dồi dào mà rất nặng, giống như địa vực này hóa thành nơi hạch tâm nhất của cả Long Tích, bắt đầu có từng đợt từng đợt linh khí nhè nhẹ đi kèm với quỹ tích nào đó, từng chút từng chút, từng tia từng tia từ chỗ sâu nhất trong Long Tích này trào ra, sau đó theo gió bay về phía các vị trí trong Long Tích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây