Kim kiều hoành không, chỉ thẳng tới tiên điện, kim quang rực rỡ, giống như bình bộ kim vân.
Phương Nguyên đứng ở vị trí đầu cầu, nhìn mọi người, tư vị trong lòng nhất thời khó có thể hình dung.
Vốn tưởng rằng Phương Nguyên đã là người vô duyên với tiên hội, lại không ngờ vào thời điểm cuối cùng bỗng nhiên lập tức có nhiều người như vậy đến mời, hạng phó dịch của các thế gia lưu lại chung quanh đảo nhỏ đều trợn mắt há hốc mồm, giống như choáng váng.
So với một thoáng trước, Phương Nguyên đứng ở đầu cầu, không ai quan tâm, một màn trước mắt này lại lộ ra quá bất đồng.
Một người là kẻ giống như bị thiên hạ ghét bỏ, một người là kiêu tử được nhiều đại đạo thống, nhiều đại nhân vật như vậy chú ý, bất kể là loại nào cũng khiến người ta có cảm giác không ngờ tới được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây