Biển xanh cùng cực, bay lên trời xanh.
Nếu Hồng Thiên Hội còn mấy ngày nữa mới bắt đầu, Phương Nguyên tất nhiên cứ yên tâm du lịch Nam Hải cùng Lạc Phi Linh.
Hắn sinh ra ở Vân Châu, đi qua Phách Hạ Châu, đi qua Trung Châu, cũng từng tới Tuyết Nguyên tuyết trắng tung bay, chỉ mỗi biển là chưa tới.
Phen này lần đầu tiên được nhìn thấy sóng biển vô biên mãnh liệt, trong lòng cũng cảm thấy mới lạ không thôi, lại thêm có Lạc Phi Linh ở bên cạnh, diệu ngữ giảng giải, dẫn hắn hắn lãnh hội phong cảnh trên biển, tất nhiên cũng có một phen phong vị khác, cũng khiến cho Phương Nguyên cảm nhận được một loại thể nghiệm trước kia chưa từng có, trực giác lưu luyến quên về.
Cự côn lúc này đã biến thành to mấy trượng, giống như một con thuyền nhỏ, theo như Lạc Phi Linh nói, côn này chính là huyết duệ của thần bằng thượng cổ, có thể lớn có thể nhỏ, con cự côn này chưa trưởng thành, bình thường vốn cũng chỉ to chừng này, lúc trước cố ý để cự côn biến thành to như tiểu đảo rồi hiện thân, vốn là để hù dọa mấy truyền nhân của Côn Luân Sơn, làm sẵn chỗ dựa cho Phương Nguyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây