Nhìn thấy thần sắc của Phương Nguyên, người chăn trâu trầm mặc, trên mặt dường như hiện lên vẻ không vui.
Hắn tất nhiên không biết Phương Nguyên là thực sự chưa nghe nói tới tên của hắn, mà cho rằng Phương Nguyên đang cố ý dùng phương thức này để hạ nhục mình, ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận, loại phương thức vũ nhục này ở một số thời điểm là rất hữu dụng.
- Phương Nguyên tiểu hữu, có lẽ ngươi cảm thấy mình kết thành Chí Tôn Nguyên Anh thì đáng để cuồng vọng, nhưng đáng tiếc...
Tuy người chăn trâu rất tức giận, lại không biểu hiện ra ngoài mặt, lại là tu sĩ trung niên họ Lục bên cạnh hắn, lúc này sắc mặt trầm xuống, thản nhiên nói:
- Kiến thức của ngươi vẫn quá ít ỏi, Chí Tôn Nguyên Anh, có lẽ không tồi, nhưng thiên kiêu trong thiên hạ này lại không chỉ có một mình ngươi, nói cho ngươi biết, đây là Đạo Tử của Lục gia ta, Côn Sơn Tiểu Bá Hậu, xếp trong Trung Châu Tứ Thánh Bát Kiệt, lúc đại đạo lục khảo, có người hiếu sự gọi các ngươi là Tiểu Thất Quân, nhưng bài danh này vẫn xếp sau bọn họ, hơn nữa Đạo Tử của tộc ta đã cầu pháp bảy năm ở Côn Luân Sơn, cuối cùng vào mười năm trước đã kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, cũng là đi trước ngươi, bất kể là như thế nào, hắn cũng coi như là trường bối của ngươi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây