- Đi thôi!
Phương Nguyên về tới trong Kiếm Lư, cũng không có gì để thu dọn, chỉ mang theo tảng đá có được trong Kiếm Lư của Thanh Dương Kiếm Si, sau đó phi thân nhảy lên lưng Hồng Loan Điểu. Hồng Loan Điểu này không cần hắn phân phó, gáy lên một tiếng, bay đến trong không trung, hai cánh giang ra, cánh dài chừng hơn mười trượng. Cũng không biết là bởi vì chim này là linh thể, hay là vì nguyên nhân gì khác, cho dù là trong gió tuyết của đạo ranh giới tuyết thứ chín này, cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn, không ngờ có thể thành công bay trong gió tuyết.
Nếu là Hồng Loan thực sự, e là đã bị gió tuyết này xé tan, mà nó thì chỉ hơi run run, sau đó hai cánh khuấy động gió tuyết, bay thẳng về phía nam, tựa hồ là nhắm chuẩn một phương hướng, chỉ biết bay tới đó.
Nếu có thể phi hành, tốc độ tất nhiên cực nhanh, lúc trước Phương Nguyên vào đạo ranh giới tuyết thứ chín của Tuyết Nguyên này, không biết phải mất bao nhiêu thời gian, hiện giờ lại tiết kiệm hơn không ít, Hồng Loan Điểu giống như một mũi tên vắt ngang chín tầng trời Tuyết Nguyên, bắn thẳng tới phía nam, mắt thấy gió tuyết vô biên bị nó bỏ lại phía sau, chỉ mấy ngày, đã xuyên qua đạo ranh giới tuyết thứ chín, sau đó là đạo thứ tám.
Lại qua mấy ngày, Phương Nguyên đã đi tới khu vực ranh giới tuyết thứ bảy, hắn lợi dụng thần thức chỉ điểm, bảo nó bay thẳng tới hướng tây, chưa hết một ngày đã tới một núi tuyết, cũng nhìn thấy Lục Tuyệt Cung ẩn trong núi tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây