- Tiền bối, không biết ngươi...
Trên tuyết nguyên bất ngờ nhìn thấy quái nhân như vậy thực sự là hơi lạ, Phương Nguyên thoáng chút do dự, liền cũng không cố được quá nhiều, Bát Hoang thân pháp thi triển ra, thân hình như điện, chạy thẳng về phía trước, khó khăn lắm mới đuổi theo được sau lưng người này, nhưng đang định đưa tay vịn bả vai hắn, quái nhân kia lại xoay người qua, cười cười với Phương Nguyên, cùng lúc, hư không chung quanh đột nhiên gào thét cuồng phong, bông tuyết cuốn thốc mà đến, che phủ tầm mắt Phương Nguyên, đến khi hắn ngước mặt lên nhìn về đằng trước, lại đã không thấy người kia đâu.
- Cứ vậy tan biến?
Phương Nguyên đứng trong gió tuyết mênh mông không người, ngưng thần suy tư.
Không biết tại sao, hắn vừa gặp được người này, trong lòng liền cảm thấy có chút kỳ quái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây