Hiện tại kiếm ý hắn đã đại thành, Kiếm Đạo tiến thêm một bước, kiếm múa lên như một đoàn lưu quang, cuồn cuộn giữa thiên địa, sáng lòa chói lọi, hoàn lẫn với sắc trời phía cực bắc, mang theo một loại ý cảnh huyền diệu khó mà hình dung, phảng phất hòa thành một thể với thiên địa.
Múa đến sau cùng, cổ tay Phương Nguyên khẽ rung, nhẹ nhàng vẩy kiếm lên không trung, sát na đó, kiếm ý tăng vọt, trong vô hình liền đã tràn ngập bốn phương tám hướng, tùy theo kiếm ý tràn ngập, khoảng trời xung quanh tựa hồ cũng biến hóa, thời gian mất đi ý nghĩa, tuyết rơi trong hư không đều đình chỉ bay múa, phảng phất như một bức họa ngưng kết giữa đất trời.
Nhưng loại trạng thái này chỉ là kéo dài mấy nhịp thở, kiếm ý vừa tiêu, bông tuyết lại đã rơi xuống đất.
- Đây là cực hạn rồi ư?
Phương Nguyên thấp giọng than thở, chậm rãi thu kiếm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây