- Rốt cục đã tìm tới Vô Sinh kiếm trủng …
Phương Nguyên đứng trong Vô Sinh kiếm trủng, có lẽ là bởi thể xác tinh thần đều đã bị đông cứng, thế nên trong lòng không có vẻ gì là kích động, qua nửa buổi mới bắt đầu đánh giá hết thảy chung quanh, thấy được nơi mình rơi xuống vừa khéo chính là mặt chính diện của toà thạch cung (cung điện bằng đá), chắc vì thời gian quá xa xưa, mặt đá bị gió tuyết ăn mòn, nứt vỡ mất vài mảng, cũng không biết kiếm trủng vốn đã không có cấm trận, hay là thời gian quá lâu, toàn bộ cấm trận đều đã hủ hóa, tóm lại bọn hắn cứ vậy nhẹ nhàng rớt xuống.
Vách tường kiếm trủng tương đối kín đáo, ngăn phần lớn gió tuyết ở bên ngoài, khiến người cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Phương Nguyên khôi phục một chút khí lực, sau đó mới tiếp tục chậm rãi đi về phía trước, trên đường lại quét mắt chăm chú đánh giá đạo điện cũ nát, giường đá phủ đầy bụi, bích họa mục nát, Kiếm Đường loang lổ và vô số thạch thất …vân vân...
Cũng không biết trong kiếm trủng này vốn đã không có cấm chế, hay là thời gian quá xa xưa, cấm chế đều bị hủ hóa, ngược lại không thấy gặp nguy hiểm gì, khiến hắn có thể thảnh thơi đánh giá hết thảy mọi thứ trong địa cung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây