๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Lúc hừng đông, Chung Vô Vọng mở mắt, nằm ngửa trên mặt đất, bất động.
Đôi mắt y vô thần, hồi lâu sau, tròng mắt mới khẽ động đậy, rồi lờ đờ ngồi dậy, thần thái ngơ ngác. Chung Vô Vọng ngồi ở đó hồi lâu, mới lảo đảo đứng dậy, đưa tay sờ lên đầu, sờ thấy mi tâm có một vệt máu.
Chung Vô Vọng nhìn đi nhìn lại vết máu ở mi tâm, cố gắng nhớ lại, chỉ thấy đầu đau như búa bổ.
“Ta bị thương.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây