๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Ôn Vô Ngu vẫn lao tới, Trần Thực giả vờ cởi quần khiến nàng hoảng hốt, vội che mặt quay đi. Thoáng chốc sau, nàng lại khẽ ngoái lại, liếc nhìn qua kẽ ngón tay, phát hiện Trần Thực chẳng cởi thật mà nhân cơ hội chuồn đi. Nàng lập tức rượt theo.
“Trần Thực ca ca!” Giọng nàng trong trẻo vang lên.
Ôn Vô Ngu như chiếc đuôi nhỏ bám riết lấy hắn, lòng sùng bái vô hạn. Trần Thực bị nàng quấn quít đành chịu, ngầm đồng ý theo để nàng đi cùng.
Trong huyện thành dù đông người tụ hội, nhưng ký ức sâu đậm nhất của Trần Thực khi ấy vẫn là Ôn Vô Ngu, Trương Du cùng nhóm bạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây