๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Đường thoáng chần chờ, cay đắng nói: “Mẹ ta ở Dốc Tuyệt Vọng thật à?”
Ngư Thường Bạch cũng hơi chần chờ, nói: “Ta không biết mẹ ngươi là ai.”
Trần Đường ngẩn người.
“Sau khi cha ta ra khỏi Dốc Tuyệt Vọng một thời gian ngắn, có người đưa ngươi đến Hoàng Pha thôn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây