๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực và Chung Nhị Ngưu trò chuyện, rõ ràng chỉ là đối thoại bình thường nhưng cảm giác áp bách quá mạnh khiến hắn căng thẳng đến trái tim đột nhiên nhảy loạn, có một loại cảm giác bất an mãnh liệt.
“Tư Đồ môn chủ không cần đi theo.” Giọng nói của Trần Thực vang lên từ phía trước.
Tư Đồ Ôn dừng bước, như trút được gánh nặng.
Trần Thực đỡ Chung Nhị Ngưu đi theo An Tú thẩm, như cố ý lại như vô tình nói: “Nhị Ngưu, ai đánh ngươi bị thương?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây