๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đến khi giải mã xong hoa văn cuối cùng, nàng ngáp một cái, ngủ thiếp đi.
Trần Thực thấy vậy bèn bế nàng lên, không đặt trên Thần Đàn, mà đi ra khỏi miếu nhỏ, về phòng, đặt cô gái lên giường, đắp chăn cho nàng.
Hắn cúi xuống nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nữ tiên, lại không hề có ý nghĩ bất kính, trong lòng kinh ngạc: “Chẳng lẽ buổi tối Bành Kiểu ở cõi âm rời khỏi Nguyên Thần cung tới chỗ Diêm Vương tố cáo ta rồi?”
Hắn đắp kín chăn, đứng dậy ra khỏi phòng, đi ra sân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây