๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực và Quỳnh Dương tổ sư đều buông xẻng Lạc Dương xuống, một người đứng ở phía đông mộ, một người đứng ở phía tây mộ.
Hai người nhìn nhau, sắc mặt đều có vẻ nghiêm nghị.
Ngọc Linh Tử không nhịn được chạy tới, nói: “Tổ sư, sư thúc, trời tối rồi, chúng ta phải nhanh lên... Ơ, thi thể của Cảnh Hồng Chưởng giáo đâu?”
Hắn nhìn đạo bào này, trong lòng giật mình: “Lão Chưởng giáo thi biến rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây