๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực tiếp tục nói: “Hắc Oa, ta tưởng chúng ta là huynh đệ tốt. Chúng ta cùng nhau lớn lên, cùng nhau ăn uống ngủ nghỉ, không ngờ ngươi lại coi ta là người ngoài.”
Hắc Oa ngẩng cổ lên, vẻ mặt khó xử, muốn nói lại thôi.
“Thôi, chung quy là đã xa cách rồi.”
Trần Thực ảm đạm nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây