๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực chậm rãi tỉnh lại trong thân thể máu thịt, mở mắt ra, ngồi dậy.
Sa bà bà thở phào nhẹ nhõm, vội vàng hỏi: “Tiểu Thập, đã xảy ra chuyện gì? Con bị Quỷ thần khác bắt giữ hay là bị giam cầm? Cha con lo lắng đến chết mất thôi. Mẹ con không tim không phổi, cứ luôn nói con không sao...”
Trần Thực an tĩnh, sắc mặt như thường, nói: “Thu Đồng thẩm, con không sao, không cần lo lắng, chẳng qua xảy ra chút biến cố.”
Trần Đường bước nhanh lên tế đàn, cảm thấy mình quá nôn nóng, bèn chậm bước chân, khẽ gật đầu nói: “Bình an trở về là tốt rồi. Mẹ con lo lắng bằng chết, cứ cảm thấy con xảy ra chuyện ở cõi âm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây