๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực hừ một tiếng: “Trước kia không có cha, chẳng phải ta vẫn sống tốt sao?”
Trần Đường không vui, nói: “Trần Thực, dù sao ta cũng là cha ruột của con, con nói năng với ta phải tôn trọng một chút.”
“Được, ta biết rồi. Cha chăm sóc mẫu thân cho tốt.”
Trần Thực dặn dò, “Không mang theo những nha hoàn, người hầu này, ta sợ cha không chăm sóc nổi. Còn nữa, đừng tiết kiệm mấy đồng bạc lẻ, lúc nên tiêu tiền thì phải tiêu. Không có tiền, ta cho.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây