๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực trở về Trần phủ, không thấy Trần Đường, trong lòng không khỏi buồn bực.
“Sau khi cha ta không lên triều, rất ít khi ra ngoài, ngày nào cũng ở nhà, mắt trái nhìn ta thấy ta chướng mắt, mắt phải nhìn ta cũng thấy ta chướng mắt, xét nét đủ điều. Hôm nay sao lại chịu khó ra ngoài?”
Hắn đẩy xe lăn của mẫu thân ra phơi nắng, vận động gân cốt cho mẫu thân, lưu thông kinh mạch.
Trần Thực cắt móng tay cho mẫu thân xong, lại giúp mẫu thân mình hoạt động từng khớp ngón tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây