๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
“Nữ nhân xinh đẹp quả thật khó hiểu.”
Trần Thực lắc đầu, “Ta bảo ả lên, ả lại toát mồ hôi lạnh, còn sợ hãi không muốn lên, chỉ thích ở lại phía dưới.”
Lý Thiên Thanh rất đồng cảm: “Bởi vậy ta sống mười hai năm rồi mà vẫn chẳng hiểu nổi suy nghĩ của nữ nhân.”
Trần Thực gật đầu: “Ta mười một tuổi rồi cũng chẳng hiểu nổi nữ nhân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây