๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiêu Độ Lô đưa ngón tay ra, lắc lư trước miệng Hắc Oa, chọc chọc vào miệng nó, cười nói: “Quả nhiên không cắn người… Cắn! Cắn!”
Hắc Oa ngoạm chặt ngón tay hắn không buông, Tiêu Độ Lô càng giãy, nó cắn càng mạnh.
Trần Thực nói: “Tiêu huynh, ngươi đừng chọc nó, nó sẽ không cắn. Ngươi mà còn chọc nữa, nó sẽ đứng dậy đánh ngươi đấy.”
Hắc Oa nhả miệng, Tiêu Độ Lô vội rụt ngón tay lại, may mà không bị cắn rách da.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây