๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Khô Lâu Trần Thực nói: “Vu Khế, ta cứu ngươi, ngươi còn nợ ta một ân tình.”
Hắn đưa Âm Dương Nhị Khí bình cho Vu Khế, chậm rãi nói: “Giúp ta giết một người.”
Vu Khế cúi đầu nhìn Âm Dương Nhị Khí bình trong tay, cứ cảm thấy cảnh tượng trước mắt có phần quen thuộc, nhưng hắn có thể xác nhận mình tuyệt đối chưa từng trải qua tình cảnh tương tự.
“Giúp ta giết Thiên Tôn, ân tình ngươi nợ ta, coi như xóa bỏ.” Khô Lâu Trần Thực nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây