๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Cung Vãn Tình cười lạnh nói: “Ta cho rằng ta tìm được tình lữ đạo hữu cả đời, có thể làm bạn đời, có thể cùng tiến, có thể thăm dò ảo diệu của đạo pháp, lại không nghĩ rằng đổi lấy chỉ là tình cảm một phía. Trần Dần Đô, ta cps chỗ nào kém tiện tỳ kia? Vì sao ngươi lại thích nàng mà không thích ta? Ta mới là nữ chủ nhân của Lạc Hoa cung, mà nàng ta chẳng qua là một hạ nhân!”
Ôn Vô Ngu hưng phấn đến phát run, trong lòng có âm thanh lớn tiếng reo hò: “Còn có người thứ ba!”
Trần Dần Đô tiếp tục trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói: “Vãn Tình, Trần mỗ đời này chưa bao giờ bị ái dục quấy nhiễu. Ta cả đời luôn đắm chìm trong ảo diệu của đạo pháp, yên lặng thăm dò những bí ẩn thất lạc từ thời cổ đại, ta gặp được rất nhiều nữ tử đồng đạo chung chí. Các nàng nổi tiếng, thiên tư thông minh, các nàng xinh đẹp, tâm linh thuần túy. Ta bầu bạn với các nàng rất vui vẻ. Ta là may mắn. Nhưng không may là mỗi khi ta muốn cùng các nàng song túc song phi lại luôn bị cự tuyệt.”
Sắc mặt ông ảm đạm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây