Trong phòng khôi phục yên tĩnh, Huyễn Cơ một tay chống má, nhìn bóng người nghiêm túc cảm ngộ thiên thư này, trên mặt lộ ra một mảng bất đắc dĩ.
Thủ hạ xuất hiện một tên trẻ trâu vậy, nàng không biết là nên cao hứng hay nên phiền muộn.
Nói hắn nghe lời đi, hắn luôn tự tiện hành động, không nghe chỉ huy.
Nói hắn không nghe lời đi, bên cạnh nàng lại không có ai so với hắn càng nghe lời hơn, hầu như là đối với nàng nói gì nghe nấy, thỏa mãn các loại yêu cầu vô lý của nàng, hơn nữa không có câu oán hận.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt quen thuộc này, Huyễn Cơ lại nghĩ tới một việc phiền lòng khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây