Huyền Độ đặt một tay ở trên vai Lý Mộ, tra xét một phen thương thế trong cơ thể hắn, phát hiện thương thế của hắn quả nhiên đã khỏi hẳn, gật đầu cười nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta vẫn là sớm đi tìm Bạch đại ca. Hắn đã đợi gần hai mươi năm, đừng để cho hắn đợi thêm nữa.”
Tiểu Ngọc tạm thời cũng ở lại quận thành, Lý Mộ nói với Liễu Hàm Yên: “Ta đi chỗ Bạch đại ca trước, muộn nhất ngày mai có thể trở về.”
Liễu Hàm Yên gật gật đầu, nói: “Ta ở nhà chờ ngươi.”
Lý Mộ cùng Huyền Độ rời khỏi, Liễu Hàm Yên trở về phòng, ngồi ở trước bàn, ánh mắt dần dần thất thần.
Đêm qua lúc Sở Giang Vương giáng xuống, loại cảm giác cực kỳ vô lực đó, lần nữa từ trong lòng tràn ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây