“Từ chưởng quầy là phú thương nổi tiếng quận thành, làm ăn trải rộng Bắc quận, hắn thường xuyên cúng đồ chay bố thí cơm, cứu tế người nghèo, một ngàn lượng đối với hắn, cũng không phải con số lớn gì cả.” Triệu bộ đầu giải thích một câu, hỏi: “Làm sao vậy, ngươi hối hận rồi?”
“Không có...”
Nước đổ khó hốt, Lý Mộ hối hận cũng đã muộn, chỉ có thể ở trong lòng ca thán một tiếng.
Tùy tiện một phần lễ mọn, đã là một ngàn lượng bạc trắng, người có tiền nhất Lý Mộ quen chính là Liễu Hàm Yên, chỉ sợ cho dù Liễu Hàm Yên, cũng còn xa mới có tiền bằng vị Từ chưởng quầy này.
Nhớ tới Liễu Hàm Yên, trong lòng Lý Mộ liền bắt đầu ngứa ngáy, tay cũng bắt đầu ngứa...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây