“Tiểu tử ngốc này, ngươi… ta cũng không biết nên nói gì với ngươi mới tốt. Đạo pháp ta muốn truyền cho ngươi là thứ khiến không biết bao nhiêu người hâm mộ, vậy mà ngươi còn không hài lòng!” Nam tử tuấn lãng khoác áo bào xám có chút bất đắc dĩ nói. Cả sáng hôm nay, hắn đã khuyên can mãi mà hỗn tiểu tử này vẫn không chịu nghe.
“Người nói mình có bản lĩnh như vậy, thế tại sao tới cuối cùng lại chỉ có thể ở trong lệnh bài kia?” Lăng Hà Biên nghiêng đầu qua một bên, bày ra bộ dáng không tin.
Kỳ thật trải qua một ngày suy nghĩ cặn kẽ, từ đáy lòng Lăng Hà Biên vẫn có chút tin tưởng những lời người này nói.
Dù sao thời điểm gia gia nhặt được hắn, lệnh bài này đã đeo trên người rồi. Gia gia vẫn thường nói miếng lệnh bài này rất quan trọng với hắn, còn nói về sau hắn có thể dựa vào miếng lệnh bài này tìm được thân nhân.
“Ngươi thật sự cho rằng, thứ mà ngươi đang nhìn thấy hiện giờ chính là bản tôn của ta?” Nam tử tuấn lãng khoác áo bào xám cười hỏi ngược lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây