“Đúng vậy. Tổ mẫu, ta nghe tỷ muội tốt của ta nói, người ở những nơi nhỏ như vậy thích nhất là gạt người. Miệng bọn họ đầy những lời nói dối, không thể tin được một câu nào!”
Đường Tiểu Ngọc cảm thấy tám chín phần mười là tổ mẫu bị những người nghèo vừa gặp được dưới tàng cây hoè kia lừa gạt rồi.
Nghe những lời quan tâm của tôn nữ, Đường lão phu nhân nhíu mày, nhưng bà nghĩ tới tôn nữ nhà mình từ trước tới nay vẫn luôn ngây thơ như vậy nên bà chỉ nhẹ giọng dặn dò: “Tiểu Ngọc, nhất định lần không được nói những lời này trong tiểu trấn!”
“Ta chỉ cảm thấy không đáng để dùng tám ngàn lượng mua một tiểu viện nhỏ như vậy!” Đường Tiểu Ngọc quyệt môi nói.
Đường lão phu nhân lắc đầu: “Các ngươi vừa tới còn không rõ ràng lắm. Hiện giờ ở trong tiểu trấn, những tiểu viện kiểu như thế này là vô giá, người khác muốn mua cũng không mua được. Ta dám nói, nếu bây giờ ta ra giá một vạn lượng, cũng có người mua ngay, các ngươi có tin hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây