“Là đệ tử của ta. Lần này ta dẫn đệ tử qua đây cho hắn vào thư viện!” Ngô Huyền Tử cười nói: “Ta còn phải đi gặp tiên sinh, không nói chuyện lâu với ngươi được!”
“Được được được, ta nghĩ khi trấn trưởng nhìn thấy phu tử ngươi, hắn nhất định sẽ vui lắm!” Lão hán kia cười cười, hắn đứng nhìn Ngô phu tử dẫn tiểu nam hài đi xa, mới khiêng cái cuốc rời đi.
“Phu tử, vừa rồi khí huyết của người nọ cực kỳ tràn đầy!” Tiểu nam hài nhỏ giọng nói.
“Đừng nghĩ nhiều. Nơi này có lắm chỗ khác biệt với bên ngoài, nhưng về sau ngươi sẽ quen thôi!” Ngô Huyền Tử cười giải thích.
Rất nhanh, hai người bọn họ đã đi tới phía trước đền thờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây