Ngày hôm sau, Đại Ny và Tiểu Mãn lại quay về tiểu trấn như bình thường, trong nhà chỉ còn lại Bộ Phàm và hai tiểu gia hoả. Lục Nhân là ai, có người này sao?
Nhưng buổi chiều hôm nay lại có một người hữu khí vô lực đến nhà hắn càu nhàu.
“Trấn trưởng, ta phiền muốn chết, ngươi nói nương của ta sắp xếp cho ta coi mắt loại người nào vậy chứ? Toàn những người hình dáng kỳ cục, xấu xí!” Chu Minh Châu không khỏi mắng chửi một phen.
“Ngươi đừng quá kén chọn!” Bộ Phàm có lòng tốt khuyên bảo.
“Ta kén chọn?” Chu Minh Châu ha hả tự giễu nói: “Trấn trưởng, vấn đề không phải là ta kén chọn, mà là bọn họ kén chọn. Một đám đều là loại người gì không biết, còn ghét bỏ ta lớn!” Nói xong, Chu Minh Châu theo bản năng đưa tay chỉ vào ngực mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây