Thấy Tiểu Lục Nhân và Tiểu Mãn có bộ dáng thương tâm khó chịu, Bộ Phàm không khỏi hơi lúng túng.
Thực ra khi đó hắn sống không đến nỗi tệ.
Chạy trên núi, bơi trong nước, bay trên trời, thứ gì hắn cũng đều ăn rồi, mỗi ngày sống tiêu diêu tự tại.
Có điều, trong bầu không khí nặng nề này, chắc chắn không thể nói.
“Cho nên sau khi cha ngươi trưởng thành, để báo đáp ơn tình trong thôn, cho dù rõ ràng có thể bái nhập tiên môn tu tiên nhưng lại cam nguyện ở lại thôn, bái thầy lang duy nhất trong thôn làm sư, chỉ vì hương thân trong thôn cần người khám bệnh, trong thôn cần một thôn trưởng hắn lên làm, trong thôn cần một tiên sinh, hắn từ bỏ công danh lợi lộc, cam nguyện làm một tiên sinh dạy học trong thôn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây